Thấy mọi chuyện đã xong, lí chính quay ra ngoài cửa nghiêm giọng nói:" Mọi người mau giải tán đi".

     Đại Mộc Mộc cuối người nói:" Các vị, Đại Mộc Mộc ta cảm tạ các vị đã ở đây làm chứng cho ta. Chuyện đã xong, xin các vị dời bước. Ngày mai ta sẽ đích thân đến nhà hậu tạ". Rồi quay sang nói với lí chính:

     “ Lí chính thúc, ta đã gây phiền toái cho thúc, thật có lỗi”

     Lí chính nghe thế đỡ lời:" Ngươi không có gì sai, nhưng ngươi làm thế thì đại phòng ở Tiểu gia sẽ.. " Rồi lo lắng nói. Hắn biết đệ tức chắc chắn sẽ không bỏ qua cho đại phòng đâu.

     " Cảm tạ lí chính đã lo lắng. Ta đã có ý định phân gia, tuy không phải lúc này nhưng sự việc đã thành ra như thế thì ta đây kính nhờ lí chính thúc ngày mai đến Tiểu trạch một chuyến". Đại Mộc Mộc thầm mừng trong lòng nói. Lí chính có vẻ đứng về phía nàng a, như vậy kế hoạch phân gia sẽ có hi vọng.

     " Ân, ngày mai ta sẽ đến".

     " Được, ta xin cáo lui ". Đại Mộc Mộc ôm tiểu tam tử về nhà, nàng còn muốn mời đại phu cho hắn nha.

     Lí chính nhìn Đại Mộc Mộc rời đi thất thần, từ khi nào mà Đại thị trở nên khác lạ như vậy chứ.Tiểu Tùng Hưng thấy mọi người về hết mới hỏi lí chính:" Cha, nương tử đại đường đệ lợi hại như vậy sao?". Hắn cũng không tiếp xúc nhiều với thê tử đại đường đệ lắm.

     "Ừm... chắc là như thế". Lí chính cũng nghĩ như nhi tử.

     

     Tiểu trạch

     Đại Mộc Mộc về tới nhà thì ôm tiểu tam tử vào phòng. Không khí trong nhà rất âm u nhưng nàng cũng chẳng quan tâm. Lý thị thấy nàng về thì bưng một bát cháo vào.

     “ Đại tẩu, ta có chừa ít cháo cho tiểu tam tử”

     Đại Mộc Mộc nhìn bát cháo Lý thị đem đến, là cháo gạo trắng có trứng gà. Chắc là cháo nấu cho Tiểu lão thái a. Nàng lại có cái nhìn khác hơn về Lý thị. 

     " Ân cảm ơn nhị thẩm".

     " Không, không có gì" Lý thị xua tay nói. Rồi nàng rời đi, nàng còn phải nấu bữa tối cho cả nhà.

     Sau khi Lý thị rời đi thì Lão tứ chạy vào, theo sau là lão đại:" Nương, con tìm đại phu đến rồi". Rồi kéo tay một lang trung già vào.

     Thấy mặt lão tứ đỏ rực, đầy mồ hôi, tấm áo sau lưng cũng đẫm nước, Đại Mộc Mộc thắc mắc hỏi:" Sao con lại mệt thế". Nàng nhớ không lầm thì nhà lang trung trong thôn ở không xa nha. 

     " Con đến nhà tìm lang trung nhưng nhi tử lang trung nói cha hắn đi xem mạch rồi. Con đành chạy sang Hà gia thôn để tìm lang trung khác". Lão tứ thở hỗn hển đáp.

     Hà gia thôn là thôn gần nhất ở đây nhưng đi về cũng phải mất 2 canh giờ đi bộ. Nhưng từ lúc lão tứ đi tới hiện tại chỉ có một canh giờ thôi. Đại Mộc Mộc đau lòng nói:

     " Lão tứ con uống miếng nước rồi ngồi nghỉ ngơi đi".

     " Ai là người cần xem bệnh ".Lang trung cũng thở hỗn hển lên tiếng. Ông cũng mệt không kém này. Ai ui cái bộ xương già của ông, nhưng mạng người là quan trọng hơn a.

     " Đại phu, là tam nhi tử nhà ta. Hắn bị ngã xuống nước, trên người cũng có  vết bầm" Đại Mộc Mộc nói rồi bước sang cho đại phu thấy lão tam.

     Lão tam đã ngủ, chắc là mệt lắm rồi. Lang trung xem mạch, lật người hắn qua lại để xem vết thương mà hắn cũng không tỉnh.

     " Không có gì nghiêm trọng, hắn chỉ là bị kinh sợ thôi, uống ba thang an thần là được. Còn vết thương trên lưng là do va đập vào vật cứng gây nên, không tổn thương đến xương cốt, nên chỉ cần bôi ít được tan máu là được". Sau khi bắt mạch xong đại phu nói.

     Đại Mộc Mộc mừng rỡ:" Tốt quá, đa tạ đại phu".

     Lang trung:" Là việc của ta thôi".

     Sau khi đưa thuốc thì lang trung rời đi. Ba thang thuốc thêm một ít dược tan máu cùng với tiền xem bệnh là 50 văn. Đại Mộc Mộc đưa thêm 20 văn để lang trung ngồi xe về.

     Sau khi lang trung rời đi, Đại Mộc Mộc ngồi trên giường xoa trán. Tảng đá trong lòng bây giờ mới rơi xuống được. Thần kinh nàng căng đến sắp đứt luôn rồi.

     Thấy nương mệt mỏi, lão đại nói:" Nương người nghỉ ngơi đi, tới bữa tối con sẽ gọi người".

     "Ân". 

     Thấy Đại Mộc Mộc đã nhắm mắ ngủ, lão đại lão tứ cũng rời khỏi phòng.

                    -----#-----#------

      Sáng hôm sau

      Đại Mộc Mộc tỉnh giấc đã là ngày hôm sau.

      Sau khi thức dậy, Đại Mộc Mộc lấy tay đặt lên trán lão tam. May thật, không phát sốt.

      Nàng nhìn ra bên ngoài, bây giờ chắc tầm 5h, cách giờ Tỵ vẫn còn hai canh giờ. Nàng phải tranh thủ lên trấn.

      Đại Mộc Mộc ngồi dậy, lão tam trên giường cũng tỉnh giấc theo. Đại Mộc Mộc nhìn nhi tử nói:" Lão tam, con có thấy chỗ nào không khỏe không?".

      Lão tam lắc đầu.

      "Vậy con có muốn lên trấn với nương không?" Đại Mộc Mộc cười hỏi. Nàng không yên tâm để lão tam ở nhà.

      ' Con có thể đi?'. Mắt lão tam sáng lên.

      "Ân. Con dậy chuẩn bị với ta rồi chúng ta đi" Đại Mộc Mộc gật đầu.

     ‘ Cót két ’

     Đại Mộc Mộc cùng lão tam đi ra. Thấy đám lão đại đang đứng ở sân cùng Lý thị.

     Thấy nàng ra, Nhị ni hỏi:" Nương, tam đệ khoẻ chưa?'.

     " Đã không sao rồi. Mà các con định đi đâu thế? Đã ăn hết sáng chưa?" Đại Mộc Mộc đáp. Thấy tụi nhỏ đeo gùi sao lưng liền hỏi thêm.

     Nhị ni đáp:" Chúng con định lên núi hái rau. Còn .." rồi ngập ngừng không nói tiếp. Nàng không thể nói cho nương là bọn họ không được ăn sáng a, nàng cùng đại ca có thể nhịn được nhưng ngũ đệ với lục muội thì…

     " Đại tẩu" Lý thị kéo tay áo Đại Mộc Mộc thì thầm:" Buổi sáng nương có bảo ta nấu cơm nhưng không có phần của đại phòng cho nên..." 

     Sau khi nghe nương căn dặn Lý thị thấy lo lắng, nhưng nàng cũng sợ nương nên không dám làm trái. Nàng chỉ có thể nói cho đại tẩu biết, đại tẩu lợi hại chắc chắn sẽ có cách.

     "Ân ". Đại Mộc Mộc gật đầu rồi ghé tai Lý thị thầm thì.

     Xong nàng nhìn tụi nhỏ nói:" Các con không cần lên núi, tất cả cùng nương đi lên trấn".

     Tụi nhỏ nghe thế thì mắt sáng reo lên :" Thật a nương ".

     " Ân" Đại Mộc Mộc buồn cười. Vẫn còn là tiểu hài tử a.

     Nói rồi mẫu tử bảy người dắt tay nhau đi. Bỏ lại Lý thị đang ngơ ngác phía sau vì lời Đại Mộc Mộc nói.

     Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play