Sau khi Hà Mãnh kéo Bách Liên vào trong phòng đóng cửa lại. Từ thị ở bên ngoài vẫn ngẩn người không phản ứng. Phải một lúc sau nàng ta mới giật mình, nhìn Đông Miên vẫn đang nằm, máu phía dưới đầu đã thấm đỏ cả đất. Nàng ta nhìn ra ngoài cửa thấy cửa vẫn khoá liền an tâm vuốt tay lên ngực thở phào một cái. 
   Từ thị nhìn xung quanh nhà một vòng, thấy có một căn phòng có giấy đỏ dán trước cửa liền xác định đó là phòng Bách Hải cùng Đông Miên. Sau đó nàng ta đi đến chỗ Đông Miên đang nằm, thầm nói :' Cũng tại cô mà Mạn Mạn nhà ta mới không thể trở thành con dâu nhà này, số sính lễ kia đáng lẽ phải là của Hà gia ta chứ không phải của Tạ gia cô. Cũng do cô nên ta mới nghĩ ra hạ sách này để làm thông gia với Đại thị kia. Cũng do cô sớm không về muộn không về mà về ngay lúc này nên chúng ta mới bất đắc dĩ phải ra tay với cô. Nếu cô mà có mệnh hệ gì thì coi như ta làm việc thiện giúp cho cô xuống dưới chăm sóc cho bà bà thật sự của mình, chứ Đại thị kia chỉ là kế mẫu của Bách Hải thôi, không đáng để cô cung phụng đâu. Chính vì thế cô nên cảm ơn ta thay vì oán hận ta đấy, có biết không?'. Nói rồi đỡ lấy Đông Miên đậy kéo vào trong phòng. Nhưng Từ thị vừa luồng hai tay xuống dưới cánh tay Đông Miên đỡ nàng dậy thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa thật mạnh làm nàng ta giật mình thả hai tay ra làm Đông Miên một lần nữa rơi xuống đất. Đông Miên 'ưm' lên một tiếng rồi im lặng luôn. 
   ‘Rầm, rầm, rầm’
   “ Mở cửa. Bách Liên, Đông Miên, mau mở cửa ra.”
   ‘ Rầm, rầm, rầm ’
    " Bách Liên, Đông Miên có nghe thẩm nói không, mau mở cửa đi".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play