" Bách Liên à ,đừng trách cữu mẫu không nói trước với con. Nếu con la lên thật, thì khi mọi người đến thấy con cùng một nam nhân cô nam quả nữ ở chung một nhà thì khi đó thanh danh của con sẽ ra sao cữu mẫu cũng không thể bảo đảm được nha. Nếu con thông minh thì bây giờ nên lựa chọn đồng ý mối hôn sự này đi, còn không thì đừng trách cữu mẫu dùng cách mất mặt hơn để con phải đồng ý đấy. Cữu mẫu cũng chỉ vì thân nương đã mất của con nên mới đưa ra hạ sách này thôi nên con đừng trách cữu mẫu nha". Từ thị nghe Bách Liên đòi la lên liền che miệng cười đáp. 
   " Không đời nào, các người đừng nghĩ ta không biết các người mưu tính chuyện gì. Muốn ta gả đến Hà gia để hoàn thành tâm nguyện của nương quá cố của ta chỉ là cái cớ, còn thứ các ngươi thật sự muốn chính là bạc của nương ta thôi. Ta nói có phải không?" Bách Liên nghe Từ thị nói liền hừ một tiếng đáp. Tay nàng vẫn nắm chặt khúc gỗ, khi thấy Hà Mãnh có ý xông đến liền giơ mạnh gậy ra khiến hắn phải lui về sau.   
   " Con quả thật là một cô nương thông minh. Không như tiện nha đầu Mạn Mạn kia chỉ biết làm hỏng chuyện thôi. Số sính lễ mà kế mẫu con đem đến Tạ gia đáng lí ra phải thuộc về Hà gia ta, cũng do ta hồ đồ tin lời Tiểu lão thái nên mới làm mất đi. Nhưng không sao, cữu mẫu sẽ nhanh chóng lấy lại được gấp mấy lần số sính lễ đó từ hồi môn của con khi con gả đến Hà gia thôi. Thậm chí còn phải hơn cả thế ấy chứ". Từ thị nghĩ đến số bạc mình sắp lấy từ tay Đại thị liền nhịn không được cười lớn. Nàng nghe nói Đại thị kia làm sinh ý lớn kiếm được rất nhiều bạc. Vì thế nàng phải đòi nàng ta đưa cho nàng mấy trăm lượng bạc mới được, nếu không thì nàng sẽ không chấp nhận cho Bách Liên vào cửa, đến khi đó để nàng xem Đại thị kia phải làm cách nào để giải quyết nha. Thật chờ mong đến lúc đó quá.
   " Kế hoạch của các người sẽ không thành đâu. Ta nhất định sẽ không đồng ý mối hôn sự này, có chết cũng không. Bây giờ các người quay đầu con kịp đấy nếu không đến khi nương ta trở về thì các người sẽ biết hậu quả như thế nào khi dám động đến ta" Bách Liên nhìn Hà Mãnh đứng gần mình rồi lại nhìn cửa phòng ở đằng xa. Nàng thầm tính khoảng cách từ chỗ nàng đến cửa, khi xác định được phương hướng chạy rồi thì nàng vừa cố gắng kéo dài thời gian vừa nhích nhẹ chân. Khi khoảng cách đã được rút ngắn nhất có thể rồi thì Bách Liên nhìn ra ngoài cửa hô to:
   " A..Đại ca, huynh về rồi". Lợi dụng sơ hở khi Từ thị cùng Hà Mãnh nghe nàng gọi thì quay ra nhìn của, Bách Liên nhanh chóng chạy vào phòng rồi đóng cửa thật mạnh lại.
   ' Rầm'.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play