" Cữu mẫu nghĩ gì mà có thể nói ra những lời như thế chứ? Thân nương là thân nương, kế mẫu là kế mẫu. Sao ta lại có thể vì một người mà lại quên một người chứ. Thân nương là người cho huynh đệ ta hình hài nhưng người đã mất từ khi chúng ta còn rất nhỏ, nên tất cả tình thương từ một người nương mà chúng ta nhận được đều từ nương hiện tại . Nên là ai trong hai người bọn họ thì ta, đại ca, tam đệ đều yêu thương như nhau cả. Chứ không hề có chuyện có kế mẫu lại quên mất nương thân sinh của mình như lời cữu mẫu đâu. Cữu mẫu thân là trưởng bối thì nên ăn nói sao cho ra dáng một trưởng bối, đừng có ăn nói hàm hồ như biểu muội ở Tiểu gia thôn rồi lại để người khác chê cười...". Bách Liên nghe Từ thị nhắc đến thân nương của mình, lại còn mắng huynh muội nàng vong ơn phụ nghĩa liền tức giận nói. Nàng bây giờ đã không còn là tiểu cô nương Bách Liên như xưa, mặc cho người ta nói gì cũng không dám đáp lại đâu.
"...Còn nữa, cữu mẫu nói huynh muội ta xem nương gia của kế mẫu là nhà ngoại của mình còn nương gia của thân nương thì không xem ra gì thì ta thấy rất không đúng. Không phải là Hà gia các người sau khi nương ta mất thì không thèm quan tâm để ý đến huynh muội ta sống chết ra sao sao? Đến cả lão tam bị người ta hãm hại đến suýt nữa chết vì đuối nước thì ta cũng chẳng thấy bóng dáng của Hà gia các người. Các người thấy nhà chúng ta lâm vào khó khăn liền chạy đến nằng nặc đòi hủy hôn rồi bây giờ lại trở mặt kêu la đổ lỗi cho nương ta. Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng mà. Các người không biết xấu hổ nhưng ta biết nha, có nhà ngoại như Hà gia thì ta thà không có còn hơn. Được rồi, ra không dài dòng với hai người nữa, xin mời hai người về cho để ta còn làm việc khác. Không tiễn". Sau khi nói xong thì Bách Liên lùi là một bước rồi làm động tác mời để tiễn hai vị tà thần này mau ra khỏi nhà mình. Thật xúi quẩy quá mà.
" Ngươi ngươi..." Từ thị nghe Bách Lien nhắc đến chuyện mất mặt mà tiện nha đầu Hà Mạn Mạn gây ra ở Tiểu gia thôn thì tức đến cả gương mặt đều đỏ, nhìn Bách Liên mắng:" Ngươi đúng là thứ không có gia giáo. Nương ngươi mất rồi để lại các ngươi cho Đại thị kia nuôi đến hỏng hết cả rồi. Một đứa thì đem biểu muội mình ra biêu xấu, một đứa thì bất kính với trưởng bối, còn một đứa thì không nói được. Đúng là Đại thị kia hay thật nha, hay đến mức nuôi ba đứa con riêng của tướng công mình thành phế vật cả. Bây giờ thì hay rồi, để ta xem nhà nào dám rước ngươi vào cửa a".
" Không ai rước cũng không nhờ cữu mẫu quan tâm. Mời ". Bách Liên vẫn giữ nguyên tư thế tiễn khách đáp lại Từ thị. Từ thị thấy thái độ của nàng liền tức giận muốn mắng tiếp nhưng Hà Mãnh đã kịp ngăn nàng lại. Hắn ta nháy mắt với Từ thị một cái rồi kéo nàng ta ngồi xuống, còn mình thì đứng lên đi đến chỗ Bách Liên cười nham hiểm:
" Bách Liên biểu muội à, nương ta tính tình có hơi nóng nảy nên đã nói những lời không hay khiến biểu muội không vui. Nên biểu huynh đây thay mặt nương huynh xin lỗi muội nha. Biểu muội là người xinh đẹp thiện lương rộng lượng chắc sẽ không trách nhất đâu, đúng không?".
Bách Liên thấy Hà Mãnh bước đến gần mình mà trên mặt cười rất đáng ghét liền vô thức lùi bước về sau. Nàng nghe hắn ta nói thì gật đầu đại một cái rồi nói:" Đúng, đúng. Ta sẽ không trách nhất với hai người đâu. Ta còn có việc không thể tiếp biểu huynh cùng cữu mẫu nữa, xin mời hai vị về cho".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT