Ngay từ đầu khi ngồi xuống đọc sách, Đinh Vân còn giống như trên ghế có đinh nhích tới nhích lui không có thời điểm yên tĩnh, sau đó thiếu nữ liếc mắt qua, cô lập tức ngồi nghiêm chỉnh không dám động, nghĩ đọc sách không nổi nữa, dứt khoát nghe tài liệu ghi âm đi. Nghe ghi âm một giờ, tiếp theo Đinh Vân phối hợp ghi âm học từ đơn, bất tri bất giác lại học thêm một giờ.

Lúc này đã đến giờ cơm trưa, Đinh Vân bị thiếu nữ nổi giận một trận, cũng cảm thấy đuối lý, chủ động đề nghị dẫn thiếu nữ ra ngoài ăn chút đồ ngon, còn thuận đường mang theo đồ bơi, lát nữa trực tiếp đi phòng tập thể thao.

Vị trí chỗ ở của Đinh Vân vẫn tương đối tốt, đi đâu cũng không xa, gần đó có rất nhiều nhà hàng đặc sắc, Đinh Vân nhớ lại suy nghĩ khi còn bé, dẫn Tiểu Vân đến một nhà hàng Tây bình quân đầu người thấp nhất 100.

“Lần trước cùng bạn tới ăn một lần, thịt bò bít tết này rất ngon." Sau khi ngồi xuống, Đinh Vân giới thiệu với Tiểu Vân.

Tiểu Vân đang quan sát hoàn cảnh trong tiệm, nghe xong thuận miệng hỏi: "Cùng Lý Thu Thực sao?”

Đinh Vân lập tức lộ ra một tia khó có thể miêu tả, như là nhớ tới cái gì làm cho người ta không thoải mái nhưng có chuyện cực khổ nói: "Không phải. Bạn đại học, Lý Thu Thực không thích ăn món Tây.”

Lúc này nhân viên phục vụ đẹp trai đưa thực đơn lên, Đinh Vân trực tiếp gọi hai phần thịt bò bít tết: "Tôi muốn chín năm phần, còn cô?"

Thiếu nữ nhíu mày: "Năm phần?”

“Đúng vậy, năm phần chín là ngon nhất, hơn nữa sẽ dai.”

“Nhưng là năm phần chín, sẽ có tơ máu phải không?”

“Vậy nếu không của cô bảy phần đi”

Thiếu nữ nghe theo đề nghị của Đinh Vân, nhưng đợi đến khi thịt bò được mang lên, cô ấy nhìn thấy Đinh Vân cắt thịt bò, mặt cắt rõ ràng hiện lên màu đỏ tươi, vẫn nhịn không được nói cô: "Sao chị lại biến thành dã nhân ăn lông uống máu rồi?"

“...... Cô nếm thử một miếng, xem có phải của tôi mềm hơn của cô không!" Đinh Vân dứt khoát gắp một miếng thịt bò bít tết đã cắt sẵn đưa đến bên miệng Tiểu Vân:" Nếm thử cô sẽ biết.”

Tiểu Vân bĩu môi né tránh: "Tôi không muốn, chị tự ăn đi!”

Hai người ai ăn của người nấy, cũng có cảm nhận riêng, đến tám phần no, không khí không được tự nhiên cũng bị quét sạch, bắt đầu nói chuyện phiếm.

“Vậy bình thường chị và Lý Thu Thực hẹn hò sẽ ăn gì?”

"Tật xấu của anh ta đặc biệt nhiều, thích ăn thịt, lại không thể ăn cay, không ăn đồ Tây, cho nên đã đến rất nhiều nơi kỳ lạ, còn dẫn tôi đi uống qua canh thịt dê, cô có thể tưởng tượng không? hẹn hò, lại đi uống canh thịt dê!” Đinh Vân nghẹn một bụng muốn nôn ra

Tiểu Vân vui sướng khi người gặp họa: "Đáng đời! Ai bảo chị hẹn hò với anh ta! Ăn cơm xong bình thường sẽ làm gì nữa?”

"Xem phim." Nhắc tới chuyện này, Đinh Vân càng thêm kích động: "Cô có tin trên thế giới này sẽ có một người chuyên chọn những bộ phim dở tệ để xem không? Tôi nói bình luận điện ảnh đều nói không tốt, anh ta không tin, nhất định phải đi xem, mỗi lần anh ta chọn phim đều đặc biệt khó xem! Tôi thật sự hoài nghi là anh ta cố ý!"

Thiếu nữ vui mừng khôn xiết: "Ngoại trừ xem phim, không có hoạt động nào khác sao?"

"Cũng có, mùa xuân lúc chúng tôi vừa mới bắt đầu hẹn hò, công ty bọn họ tổ chức đi lễ hội hoa anh đào, anh ta đưa tôi đi, lần đó còn rất vui, chủ yếu là hoạt động có người tổ chức. Sau đó có một lần mấy đồng nghiệp bọn họ nói muốn đi nướng thịt, liền lái xe đi bờ biển, mấy người đàn ông dựng lều trại lên liền bắt đầu đánh bài, bảo mấy người phụ nữ chúng tôi xiên thịt, chỉ có anh ta không đi chơi, vừa canh bếp lò vừa giúp đỡ xiên thịt, cũng là lần đó, tôi cảm thấy con người anh ta rất tốt.- Ứng dụng ㄒYㄒ

"Đây là cố ý biểu hiện cho chị xem đi?" Thiếu nữ chống má phỏng đoán, "Còn có gì khác không?"

Đinh Vân suy nghĩ một chút: "Còn đến phòng trò chơi chơi, gắp thú bông, tốn 20 đồng, một con búp bê cũng không gắp được.”

“Chậc chậc, mối quan hệ này của hai người thật đúng là không có gì đặc biệt.” Tiểu Vân vừa nói vừa uống đồ uống của mình: "Chị kể cho tôi nghe về tình yêu thời đại học của chị đi, quen biết như thế nào? Sao lại ở bên nhau? Có khoảnh khắc lãng mạn nào không?”

Thiếu nữ nói xong hai mắt tỏa sáng, trong nháy mắt Đinh Vân dường như thấy được hai trái tim đỏ rực trong mắt cô ấy, nhưng mà cô cũng không muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của thiếu nữ ở phương diện này, rất lãnh khốc vô tình nói: "Sau này tự cô từ từ lĩnh hội đi, tôi nói cho cô nghe còn gì thú vị nữa? Mau ăn đi, ăn xong đưa cô mua quần áo, tới nhiều ngày như vậy, chỉ một bộ quần áo này, mặc của tôi giống như mặc cái bao tải.”

“Chị còn không biết xấu hổ mà nói." Thiếu nữ hừ một tiếng, ăn xong phần của mình, chờ Đinh Vân tính tiền, hai người liền ra khỏi nhà hàng đến một cửa hàng quần áo ở phố đối diện.

Đây là một cửa hàng quần áo Hàn Quốc, Đinh Vân giao thiếu nữ cho nhân viên cửa hàng, tới tới lui lui thử bảy tám bộ quần áo, cuối cùng mua cho thiếu nữ một cái váy liền áo tươi mát, hai cái áo T - shirt, một cái quần jean, chiết khấu xong tổng cộng tốn 800 đồng.

Thiếu nữ trực tiếp mặc chiếc áo T - shirt in hoa hướng dương phối với quần đùi lên người, soi vào đôi chân thẳng tắp dài nhỏ của mình nói: "Mẹ chưa bao giờ cho phép tôi mặc quần đùi ngắn như vậy.”

Đinh Vân dùng wechat trả tiền, xách túi đựng quần áo đi ra ngoài: "Ăn ngon, mua quần áo đẹp, chơi vui, cô muốn chơi cái gì?"

"Vậy ngày mai hãy nói, trước tiên chúng ta thực hiện kế hoạch hôm nay, rèn luyện!" Tiểu Vân đuổi kịp Đinh Vân, cũng lần đầu tiên vươn tay khoác lấy cánh tay Đinh Vân: "Hai giờ nha!"

Quả nhiên trẻ con chính là dễ dỗ, Đinh Vân nghĩ như vậy, chính mình cũng nhịn không được lộ ra ý cười, cùng thiếu nữ phiên bản chính mình bước chân nhẹ nhàng đi phòng tập thể thao.

Trước khi xuống nước bơi lội phải khởi động làm nóng, Đinh Vân dứt khoát lên lầu hoạt động một chút, chạy máy chạy bộ nửa giờ, sau đó mới xuống lầu tắm rửa, đi bên bể bơi tìm huấn luyện viên.

Vẫn như cũ là trước vị kia huấn luyện viên, hai Đinh Vân dưới sự chỉ đạo của anh ta dưới ở trong nước đạp nước nửa giờ, đều cảm thấy mệt mỏi, lên bờ nghỉ ngơi lúc, thiếu nữ đã nói muốn đi lấy chút đồ uống.

Đinh Vân khoát tay cho cô ấy đi, còn mình thì nhìn bể bơi náo nhiệt thở hổn hển. Mười mấy phút sau, thiếu nữ một tay giơ một chai đồ uống thể thao trở về, trên mặt còn mang nụ cười thần bí.

“Chị đoán xem tôi gặp ai?”

“Ai vậy? Cô ở đây còn có người quen sao?" Đinh Vân nhận lấy đồ uống, mở nắp uống một ngụm, rất không yên lòng hỏi.

Thiếu nữ ngồi xuống bên cạnh cô, lắc lắc chai nước của mình: "Chính là anh chàng đẹp trai ngày đó chúng ta gặp được ở cửa phòng thay đồ!”

Đinh Vân lập tức quay đầu: "Cô nói cái gì? Sao anh ta lại nhiệt tình như vậy? Biến thái à? Không chiếm tiện nghi của cô chứ?”

“Tôi còn lấy được số điện thoại của anh ấy đó, nếu hôm nay chị rèn luyện học tập tốt, hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, buổi tối tôi sẽ cho chị số điện thoại của anh ấy!"

“...... Sao tôi không biết tuổi trẻ tôi còn có tiềm năng này." Đinh Vân vẫn cho rằng mình chưa từng có điểm kỹ năng tán tỉnh người khác!

Thiếu nữ rất là tự đắc: "Tôi đến máy bán đồ uống tự phục vụ mua đồ uống, anh ấy vừa vặn tới cũng muốn mua, tôi lập tức nhanh trí, giả vờ không đủ tiền, liền ngượng ngùng hỏi anh ấy có thể cho tôi mượn 20 đồng hay không, đợi lát nữa sẽ trả lại anh ấy. Anh ấy trực tiếp giúp tôi mua đồ uống, còn nói không cần trả, tôi nói vậy không được, chị gái tôi biết sẽ trách tôi, nhất định phải muốn anh ấy lưu lại wechat, không phải chị nói wechat cũng có thể chuyển khoản sao? Kết quả wechat và số điện thoại di động của anh ấy là một!" ( truyện đăng trên app TᎽT )

Đinh Vân lặng lẽ giơ ngón tay cái lên: "Cô được đấy, Đinh Tiểu Vân, có tiền đồ.”

“Hì hì, tôi thấy anh ấy vào luyện với thiết bị, chẳng trách cơ bắp rắn chắc như vậy, đoán chừng là biết lúc này trong bể bơi nhiều người. Được rồi, chị cũng tạm ổn rồi, xuống nước đi." Tiểu Vân bắt đầu đuổi Đinh Vân.

Đinh Vân không phục: "Cái gì gọi là tôi cũng ổn rồi, cô cũng nghỉ đủ rồi, cùng nhau!"

Thiếu nữ kiêu ngạo ngẩng đầu lên, dùng lỗ mũi đối với Đinh Vân: "Tôi là tới chơi, tôi lại không cần giảm béo! Tôi nói cho chị biết, chị phải có tính tự giác, anh chàng đẹp trai kia khẳng định là nhìn tôi lớn lên đẹp mắt, đoán chị của tôi cũng không đến nỗi nào mới cho tôi số điện thoại đấy, chị cũng đừng để tôi mất mặt!"

Đinh Vân yên lặng cúi đầu nhìn vòng thịt thừa trên bụng, nhanh nhẹn xuống nước.

Lần này cô kiên trì được 40 phút, sau khi lên bờ, cả người đã sức cùng lực kiệt, Tiểu Vân mượn một bên bả vai khiêng cô đi tắm, vừa đi vừa cố hết sức nói: "Oa, quả nhiên là anh đẹp trai khích lệ tác dụng lớn hơn nữa, sau đó chị cũng không còn sức lực mà vẫn kiên trì, tôi cũng có chút cảm động, chị biết không?"

Đinh Vân: "..." Không còn sức nói chuyện.

Thiếu nữ tiếp tục nói: "Điểm tối đa 100, trừ buổi sáng chị lười biếng 10 điểm, đến bây giờ chị có thể được 85 điểm nha!"

Đinh Vân: "..." Vẫn không có sức nói chuyện.

Cô gái đến đây cũng không còn sức lực, vất vả lắm mới khiêng cô vào phòng thay quần áo, hai người đi vào đều tự tắm rửa thay quần áo, lúc đi ra ngoài, Đinh Vân cuối cùng cũng khôi phục được chút sức lực, vươn tay về phía cô gái nói: "Số điện thoại đâu?"

Tiểu Vân đưa tay sờ sờ trong túi quần đùi, cái gì cũng không có: "Ui, sao lại không có? Tôi nhớ, à! Tôi nhớ ra rồi, lúc tôi đi lên lười thay quần áo, cho nên trực tiếp mặc áo T-shirt của chị, sau đó lúc viết số điện thoại, tôi hỏi mượn bút của lễ tân, trực tiếp viết lên cánh tay tôi..."

Cô ấy vừa nói vừa giơ tay phải lên, phát hiện tay phải cả cánh tay đều trắng nõn bóng loáng, dấu vết gì cũng không có, không khỏi ngượng ngùng nói: "Chẳng trách vừa rồi lúc tắm rửa, tôi phát hiện nơi này có một khối màu xanh, còn dùng sức chà xát..."

Đinh Vân khó có thể tin nhìn thiếu nữ: "Thật ra cô là trời cao phái tới chơi tôi phải không?"

Thiếu nữ rất xấu hổ: "Thật không phải, tôi quên, nhất thời đắc ý... Ai! chúng ta bây giờ đi lên xem anh ấy còn ở đây hay không, không đề cập tới trả tiền, mời anh ấy uống cái gì cũng có thể nhỉ! Đi đi đi”

Đinh Vân cả người cũng chưa lấy lại tinh thần đã lên lầu, cũng dùng ánh mắt lần đầu tiên gặp mặt nhìn Tiểu Vân: "Cô thật sự là lúc tôi còn trẻ?”

"Khụ khụ, thật ra bình thường tôi cũng chỉ là nghĩ được nhiều làm được ít, nhưng là hiện tại đây không phải chị ở đây sao? Hơn nữa chủ yếu phụ trách hành động chính là chị, tôi liền không có nhiều cố kỵ như vậy. Chị xem ở bên kia có phải hay không?"

Người đàn ông kia mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen, quần đùi thể thao cùng màu, da thịt lộ ra màu lúa mì khỏe mạnh, cơ bắp bởi vì dùng sức mà căng thẳng, thoạt nhìn vô cùng khỏe mạnh.

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play