Cúp điện thoại, Tiểu Vân nói trước: "Chúc mừng chị nha, trường quay Harry Potter, chị sẽ được đến nhanh thôi!"

Đinh Vân vẻ mặt bình tĩnh lắc đầu: "Tôi vẫn hy vọng tiêu tiền của mình.”

“Có gì khác nhau? Tiền của mẹ vốn không phải là muốn cho chúng ta tiêu sao?”

Đinh Vân đưa tay sờ trán thiếu nữ, lại bị thiếu nữ ghét bỏ né tránh, cô liền cứng rắn đè bả vai Tiểu Vân lại, cuối cùng dựa vào ưu thế thân hình xoa đầu cô gái một cái từ trên cao, cũng giáo huấn nói: "bạn nhỏ, cái này cô không hiểu đâu nhỉ? Một người kinh tế không độc lập, vĩnh viễn cũng không có nhân cách độc lập, cô xài tiền của cha mẹ như tài sản của mình, vậy phải nghe lời bọn họ, để cho bọn họ chỉ huy kiểm soát”

Tiểu Vân không vui trốn đến góc giường, cau mày nói: "Sao chị lại nói cha mẹ là kẻ thù đối lập?"

"Cũng không tính là kẻ thù, nhưng thật sự thì quan hệ cha con cũng là một loại quan hệ giao tiếp, chắc là cô từng nghe qua câu nói kia, không phải gió đông áp đảo gió tây, chính là gió tây áp đảo gió đông, hơn nữa chúng ta là từ nhỏ đã nghe cha mẹ sắp xếp, bọn họ càng đương nhiên muốn chỉ huy khống chế cuộc sống của chúng ta. Cho nên, mặc dù tôi biết về nhà thi công chức sẽ sống thoải mái hơn, nhưng sống chết cũng không chịu trở về, chính là không muốn mất đi phần tự do này."

Tiểu Vân không hiểu lắm, suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng nói: "Tùy chị đi, dù sao chuyện của chị, tôi cũng không thể quản được nhiều. Nhưng tôi nói không sai chứ? Chị bắt đầu cố gắng và có động lực tiến lên, cha mẹ đương nhiên sẽ không lo lắng về hôn nhân của chị nữa!”

"Không phải, đó là bởi vì ngay từ đầu mẹ đã không quá hài lòng với Lý Thu Thực, bà ấy cảm thấy tôi tìm bạn trai, bất kể phương diện nào, dù sao cũng phải hơn tôi mới tốt, nhưng Lý Thu Thực quá bình thường."

“À, thì ra mẹ cũng nghĩ như tôi! Vậy khi nào chị nói chia tay với anh ta?”

"Cô nói xem nếu tôi gửi tin nhắn nói chia tay, có phải không tốt lắm không?"

“Tôi cảm thấy rất tốt, trừ phi chị còn muốn lúng túng đối mặt với anh ta”

Đinh Vân lắc đầu: "Cô cảm thấy tốt vậy khẳng định là không tốt, nhưng tôi lại thật sự không muốn trải qua tình huống này..."

Tiểu Vân liếc mắt không để ý tới cô, sau đó Đinh Vân đương nhiên phát tác chứng trì hoãn, rốt cuộc cũng không quyết định chia tay như thế nào. Ngược lại chuyện làm thẻ Đinh Vân vẫn thỏa hiệp, nói ngày mai tan tầm trở về đi làm thẻ trước, hơn nữa trước khi ngủ lên mạng mua cho hai người một bộ đồ bơi liền thân.

Sau đó Tiểu Vân cũng không cho cô bất kỳ cơ hội trì hoãn nào, buổi tối ngày hôm sau Đinh Vân ở trước cửa câu lạc bộ thể hình chờ tan tầm trở về, cùng đi làm thẻ, hơn nữa còn nhân tiện rèn luyện bên trong một giờ.

Thứ tư, sách và đồ bơi đều đến, Đinh Vân trở về giặt đồ bơi, đọc sách học tập, chạy chừng nửa giờ

Thứ năm, áo tắm khô, cuối cùng cô cũng tránh không thoát, bị Tiểu Vân áp giải đến câu lạc bộ thể hình.

Lúc làm thẻ, bởi vì nhân viên bán hàng nói có thể tặng hai tháng, nhưng thẻ hàng năm chỉ hạn chế bản thân sử dụng, Đinh Vân liền cò kè mặc cả với anh ta, nói không cần hai tháng kia, bảo nhân viên bán hàng làm cho Tiểu Vân một thẻ hàng tháng có thể đi bơi, như vậy các cô có thể cùng đi, càng có động lực.- Ứng dụng ㄒYㄒ

Nhân viên bán hàng tìm quản lý thương lượng một chút, cuối cùng đồng ý, vì thế tối thứ năm, hai Đinh Vân liền cùng nhau xuất hiện ở bên bể bơi.

Lúc này người ở bể bơi không nhiều không ít, nhưng hơn phân nửa đều là người trung niên đang bơi lội, vừa hay gặp được huấn luyện viên lần trước hai người gặp nên đã mời anh ta làm huấn luyện viên dạy các cô bơi

Có huấn luyện viên ở bên cạnh chỉ đạo, lại là ở khu nước nông, Đinh Vân không sợ hãi như vậy, rất nhanh liền tiến vào trạng thái, tuy rằng bởi vì tính phối hợp thân thể không bằng thiếu nữ, bị Tiểu Vân cười nhạo vài câu, nhưng ít nhất Đinh Vân dám xuống nước.

Tiếc nuối chính là, cho đến giờ học kết thúc, hai người Đinh Vân tắm rửa xong rời đi, cũng không gặp lại anh chàng đẹp trai ngày đó.

Hai người từ câu lạc bộ thể hình đi ra, tùy tiện tìm một quán mì nhỏ để ăn, Tiểu Vân lại bắt đầu hỏi mỗi ngày: "Chị và Lý Thu Thực chia tay chưa?"

Đinh Vân: "......”

“Vẫn chưa chia tay mà trong đầu đã có anh chàng đẹp trai khác, cái này tính là bắt cá hai tay nhỉ?"

“……”

“Muốn tôi không đề cập đến chuyện này sao?”

“Muốn...... Chờ một chút, cô có ý đồ gì?”

Tiểu Vân chỉ chỉ biển quảng cáo lớn ở trạm xe buýt ngoài cửa: "Mời tôi đi xem buổi biểu diễn của Châu Kiệt Luân, tôi sẽ không bao giờ nhắc tới chuyện này nữa!"

Đinh Vân thò đầu nhìn một cái: "Thời gian sát như vậy, vé khẳng định đã bán hết rồi! Còn nữa, Châu Kiệt Luân đã kết hôn rồi cô biết không?”

Tiểu Vân thở dài: "Biết rồi, tôi nhìn thấy trên mạng, lại còn làm cha nữa! Thế mà cô dâu không phải Thái Y Lâm! Tôi vẫn cho rằng hai người bọn họ sẽ lại ở bên nhau.”

“Phụt, sao tôi không nhớ tôi còn là CP fan nữa vậy?”

“Cái gì?”

Đinh Vân lúc này không có tâm trạng giải thích cho Tiểu Vân, liền lắc đầu nói: "Không cần để ý loại chi tiết này, tóm lại, Châu Kiệt Luân đã kết hôn, cô dâu không phải cô, cũng không phải Thái Y Lâm, buổi biểu diễn của anh ấy, vé vào cửa rất khó mua.”

“À, vậy ngày mai chính là kỳ hạn cuối cùng để chị và Lý Thu Thực chia tay.”

Đinh Vân: "..." Logic ở đâu chứ! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Nhưng thật sự đến thứ sáu, Đinh Vân cũng thật sự không thể kéo dài nữa, chỉ có thể hẹn Lý Thu Thực cùng nhau ăn cơm. Một tuần này cô vẫn lạnh lùng với Lý Thu Thực, trong lòng hy vọng Lý Thu Thực cũng có thể có cảm giác, nhưng mãi cho đến khi cô sắp ăn no, biểu hiện của Lý Thu Thực vẫn như thường ngày, dường như căn bản không phát hiện ra sự lạnh nhạt của cô.

Đinh Vân chỉ có thể tìm thời cơ để đũa xuống, chậm rãi nói: "Chuyện tuần trước anh nói với em, em trở về cẩn thận suy nghĩ thật lâu, em cảm thấy quan hệ của chúng ta có thể..."

Lý Thu Thực không đợi Đinh Vân nói xong đã ngắt lời cô: "Anh biết em muốn nói gì, xin lỗi, là anh suy nghĩ không chu đáo, dù sao thời gian chúng ta ở bên nhau cũng không lâu, em yên tâm, anh đã nghĩ cách xoay sở tiền khác rồi.

...... Anh biết cái quái gì chứ! Đó không phải là điều tôi muốn nói, được chứ? Đinh Vân bị cắt đứt, khó khăn nuốt cơn giận xuống, cô miễn cưỡng nói tiếp: "Thật ra không chỉ có như vậy......”

“Thế nào? Em cảm thấy mua nhà cũ không tốt?”

“Không phải..." Có tốt hay không thì liên quan gì đến tôi...

“Sau này chúng ta kết hôn vẫn có thể căn cứ vào phong cách mình thích mà sửa sang lại.”

“Em không phải nói cái này......”

“Vậy là em sợ ba mẹ anh sẽ đến ở cùng nhau?”

Cuối cùng Đinh Vân cũng nhịn không được, hai người bọn họ căn bản không ở cùng một tần số, không có cách nào trao đổi, cho nên cô dứt khoát lưu loát nói: "Đều không phải! Em cảm thấy hai chúng ta căn bản không thích hợp, ở bên nhau lâu như vậy cũng không thể bồi dưỡng ra tình cảm, em cảm thấy không nên lãng phí thời gian của nhau nữa, chúng ta chia tay đi.”

Lý Thu Thực hoàn toàn sửng sốt, dường như không ngờ Đinh Vân lại nói ra lời này.

“Anh tiếp tục ăn đi, em no rồi, đi trước, em sẽ tính tiền.”

Đinh Vân không muốn ở lại để thêm ngượng ngùng, đứng dậy muốn đi, Lý Thu Thực lại giống như mới tỉnh lại đứng dậy giữ chặt cô, truy hỏi: "Em có ý gì?"

“Em......”

"Đinh Vân, em không lầm chứ, chúng ta quen nhau từ lúc xem mắt, ở bên nhau nửa năm rồi, bây giờ em nói vì không có tình cảm nên chia tay?"

Đinh Vân bị chất vấn bất ngờ này của anh ta làm cho sửng sốt: "Đúng vậy, làm sao vậy?”

“Sao vậy?” Lý Thu thật giống như là cảm thấy rất buồn cười: "Năm nay em 27, không phải cô gái nhỏ 17 tuổi, lúc trước xem mắt lúc em nên biết đoạn quan hệ này không phải vì bồi dưỡng tình cảm gì cả, mà là vì kết hôn!"

Đinh Vân bị thái độ đương nhiên của anh ta làm cho càng kinh ngạc: "27 tuổi thì sao? 27 tuổi thì không thể theo đuổi tình yêu? Xem mắt nên nói rõ điều kiện, vui vẻ một chút sau đó kết hôn? Trời ạ, anh lại có suy nghĩ như vậy…”

Hai người đứng lên nói mấy câu này, đã thu hút sự chú ý của những người khác, Lý Thu Thực cảm thấy rất khó xử, buông tay ngồi trở về: "Suy nghĩ của anh rất bình thường, suy nghĩ của em mới kỳ quái! Nếu em nói sớm như vậy, chúng ta cần gì lãng phí thời gian dài như vậy? Thôi đi, chuyện đã qua rồi, không còn gì để nói nữa. Biến đi”

Đinh Vân nghẹn họng nhìn trân trối, muốn nói cái gì lại nói không nên lời, cuối cùng chỉ có thể nghẹn cơn tức này đi ra ngoài tính tiền. Đến khi ngồi lên xe buýt còn cảm thấy tức giận cùng không thể tưởng tượng nổi, mình sao lại có thể cùng một người mạch não khác biệt như thế duy trì cái gọi là quan hệ bạn trai bạn gái dài đến nửa năm?! ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Quả nhiên nhân sinh bất cứ chuyện gì cũng không thể tùy hứng được, bằng không bạn vĩnh viễn không biết tùy hứng, sẽ dẫn đến một kết quả đáng sợ như thế nào.

Đinh Vân vẻ mặt buồn bực về đến nhà, không đợi Tiểu Vân mở miệng hỏi đã nói: "Đã chia tay rồi! Lúc đó trong đầu tôi nhất định là úng nước rồi!”

Tiểu Vân nhìn cô như vậy, tuy rằng rất tò mò, lại biết trạng thái này của mình nhất định cái gì cũng không muốn nói, liền cầm ipad vừa chơi vừa lén quan sát.

Loại cảm xúc này của Đinh Vân tất nhiên không có cách nào đọc sách, cô thay quần áo liền ngã lên giường, cầm điện thoại di động chơi.

Cô gái lạnh lùng nhìn, suốt 40 phút, Đinh Vân thay đổi ba tư thế, nhưng cũng không di chuyển, ngay cả điện thoại di động hết pin, cô cũng chỉ duỗi dài cánh tay lấy dây sạc pin cắm vào, càng về sau thậm chí còn muốn bảo cô ấy: "Giúp tôi lấy một chai nước lạnh.”

“Có phải chị đã quên bản thân đã nói gì không?” Tiểu Vân âm trầm nói: "Đứng lên cho tôi, còn muốn ở lại bao lâu? Bây giờ đã 9 giờ 10 phút rồi, kế hoạch hôm nay chị muốn kéo dài tới khi nào?"

Cuối cùng Đinh Vân cũng dời mắt từ màn hình điện thoại di động đến khuôn mặt thiếu nữ, yếu ớt nói: "Nhưng hôm nay tôi và Lý Thu Thực chia tay rồi!"

"Tôi còn chưa bảo chị đi chạy vòng đâu, thiếu nửa giờ vận động, chị còn muốn thiếu hai giờ học tập?"

"Nhưng hôm nay tôi và Lý Thu Thực chia tay rồi!" Đinh Vân lặp lại lần nữa, "Thể lực hoàn toàn cạn kiệt, so với chạy bộ một giờ còn mệt hơn!"

Tiểu Vân lạnh lùng nhìn cô một hồi, đứng dậy đi ra ngoài, rất nhanh liền mang theo một chai nước khoáng bốc hơi lạnh đi vào, Đinh Vân cho rằng lương tâm cô ấy trỗi dậy thật sự hầu hạ mình, vừa muốn đưa tay đón, Tiểu Vân lại đẩy tay cô ra, kéo cổ áo váy ngủ của cô ra, liền ném một chai nước lạnh lẽo vào.

Đinh Vân hét một tiếng nhảy dựng lên, luống cuống tay chân lấy ra bình nước đá kia, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chị có muốn trở nên lợi hại như vậy không!”

Tiểu Vân cầm tài liệu ném tới trước mặt cô: "Cuộc thi tháng 12, có muốn tôi viết đếm ngược mỗi ngày cho chị không?"

Đối mặt với thiếu nữ khí thế mạnh chừng một mét tám, Đinh Vân chỉ có thể rưng rưng buông điện thoại di động xuống, nâng tài liệu lên gặm.

Hai giờ sau, Đinh Tiểu Vân kiểm tra thành quả học tập của Đinh Vân, cũng vô tư tuyên bố: "Nếu còn lơ đãng, ngày mai thêm một giờ học! Còn có bơi lội, hôm nay không chạy vòng, ngày mai thời gian tập thể dục thêm hai giờ."

Đinh Vân hoảng hốt có loại cảm giác biến thành nô lệ, nhịn không được bi phẫn nói: "Đã nói cuối tuần có thể nghỉ ngơi giải trí mà!"

"Tôi không nói không thể mà, chính chị không biết tính toán sao? 3 giờ học tập thêm 2 giờ rèn luyện, lúc này mới 5 giờ, nửa ngày mà thôi." Thiếu nữ bóp eo phản bác.

Đinh Vân che mặt ngã xuống: "Nhưng cuối tuần của tôi cho tới bây giờ đều là bắt đầu từ giữa trưa a a a a!"

"Đó cũng là tự chị nghỉ ngơi nhiều, dù sao ngày mai kế hoạch chính là như vậy, chính chị xem mà xử lý đi." Thiếu nữ buông xuống những lời này liền thu dọn sửa soạn đi ngủ.

Đinh Vân ngẫm lại ngày mai bi thảm không thể chờ mong, dứt khoát cũng không ngủ, trước tiên xem xong tiểu thuyết tích góp một tuần này, lại hung hăng lướt weibo một hồi, mãi cho đến ba giờ sáng mới ngủ.

Tám giờ sáng, Tiểu Vân đúng giờ rời giường, thấy Đinh Vân ngủ say sưa bên cạnh cũng không gọi cô, tự mình đi mua bữa sáng ăn, sau đó mở máy tính lên mạng.

Đinh Vân đi làm 5 ngày nay, thiếu nữ ngoại trừ ra ngoài đi dạo bờ biển, đa số đều dùng để hiểu rõ trong 10 năm này, thế giới cuộc sống của các cô đều đã xảy ra những thay đổi, trong đó rất có những thay đổi mà cô ấy không ngờ tới, không thể chấp nhận.

Ví dụ như hình ảnh riêng tư của một giáo viên nào đó truyền khắp mạng; Ví dụ như mấy cặp vợ chồng ngôi sao nào đó kết hôn vừa ly hôn vừa hợp lại; Ví dụ như "Vua Hải tặc" đến bây giờ còn chưa kết thúc, Kudo Shinichi cũng vẫn đi tới đâu, nơi đó sẽ chết người. Lại ví dụ như đế quốc Mỹ có một vị tổng thống da đen, ba đảo Anh mà cô ấy từng hướng tới lại bỏ phiếu rời khỏi Liên minh châu Âu. A, còn có câu lạc bộ Premier League - Manchester United mà cô thích nhất lại không tham dự Champions League sau khi Ferguson giải nghệ, may mắn đối thủ một mất một còn Arsenal* cũng tám năm không đạt quán quân, làm cho tâm lý cô miễn cưỡng cân bằng.

*-Premier League: Giải bóng đá Ngoại Hạng Anh

- Champions League: Giải bóng đá hàng đầu Châu Âu (cúp C1)

- Manchester United (MU), Arsenal: hai câu lạc bộ bóng đá của Anh

- Alex Ferguson: Cựu cầu thủ, huấn luyện viên nổi tiếng của MU

Mười năm, giá nhà đất không biết đã tăng gấp bao nhiêu lần, Trung Quốc trưởng thành thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới, xã hội cởi mở hơn và tự do hơn, Internet di động trở thành mảnh đất mới ảo mà mọi người dựa vào để sinh tồn, không rời trong chốc lát.

Cũng giống như lịch sử Tiểu Vân đã từng đọc trước đây, mười năm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện tốt, cũng xảy ra rất nhiều chuyện xấu, nhưng văn minh nhân loại rốt cuộc là đang từng bước từng bước đi về phía trước, nghĩ tới đây, thiếu nữ trong đầu có quốc gia thiên hạ quay đầu lại, nhìn về phía Đinh Vân đang vểnh mông ngủ, bỗng nhiên sinh ra một cỗ cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Cô ấy mở loa máy tính, tìm kiếm bài hát nước ngoài trên trang web, sau đó chậm rãi điều chỉnh âm thanh từ nhỏ.

"Đứng lên, những người không muốn làm nô lệ..."

Tiếng hát hùng hồn rất nhanh liền gọi Đinh Vân kêu dậy, cô ôm chăn đỉnh đầu loạn phát còn buồn ngủ hỏi thiếu nữ: "Rốt cuộc cô muốn như thế nào?"

Cô gái đưa màn hình điện thoại đến trước mắt cô: "9 giờ rưỡi rồi, chị còn chưa rời giường, muốn ngủ tới khi nào?"

“Nhưng ba giờ tôi mới ngủ!" Đinh Vân lại ngã trở về.

Thiếu nữ cũng không kéo cô, chỉ hỏi: "Muốn nước đá không?"

Đinh Vân: "..." Là báo cảnh sát bắt tiểu ma nữ tra tấn người này đi sao? Hay là để mẹ dẫn đi thì tốt hơn?

cô dứt khoát dùng chăn quấn mình thành một cục cò kè mặc cả với thiếu nữ: "Cô có biết ta một tuần này làm việc so với tôi một tháng trước làm còn nhiều hơn không?

“Vậy sao?Hiện tại tôi một tuần đến lớp phụ đạo năm ngày, thứ hai đến thứ sáu mỗi ngày mười mấy tiết, thứ bảy ngày còn muốn làm ba bốn bộ đề, tôi có nói cái gì sao?"

Đinh Vân: "... Ơ, khi đó cô chăm chỉ khắc khổ, không phải là vì lúc này tôi có thể hưởng thụ cuộc sống sao.”

“Hưởng thụ cuộc sống? Chị sao, một tháng hơn 3000 đồng, mua bộ quần áo đắc tiền còn tiếc, chị hưởng thụ cái gì? Mua hai bộ đồ bơi tốn hơn 100, tôi mặc một chiếc áo T-shirt cũng đã 200 đồng, chị còn không biết xấu hổ nói hưởng thụ cuộc sống?"

Đinh Vân: "......”

Tiểu Vân lại giận không chỗ phát tiết, Tiếp tục nói: "Tôi cho là tôi nhìn thấy mười năm sau chính mình, cái khác không nói, ít nhất có thể chăm sóc mình thật tốt, giúp tôi sớm hoàn thành giấc mộng của mình, mua cho tôi quần áo xinh đẹp, để tôi ăn ngon, chơi đùa vui vẻ, có thể lẽ thẳng khí hùng nói với tôi: Xem đi, tôi không phụ chúng ta lúc trước cố gắng chứ!

Thiếu nữ nói xong vành mắt đỏ lên, rồi lại không muốn giáp mặt rơi lệ, quay đầu ở trên ghế ngồi xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình máy tính, hơi nghẹn ngào nói: "Tôi đã sớm không muốn ở lại nơi này đối với một tôi như chị, tôi cũng muốn trở về thế giới của tôi, nhưng tôi không phải không trở về được sao!"

Đinh Vân xám xịt rời giường dọn dẹp, sau khi gặm hai miếng bánh mì, liền không chút biểu cảm đi đọc sách

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play