Yêu Đương Cùng Người Ngoài Hành Tinh?!?

Chương 4: Tai nạn


10 tháng


Chương 4: Tai nạn

Tôi đã chọn vài món đồ nội thất cho Diệp Sâm.

Còn nhịn không được mà mặc cả.

Hỏi xong mới cảm thấy hối hận, tại sao tôi phải giúp người ngoài hành tinh tiết kiệm tiền, đáng ra phải mạnh mẽ mà tiêu sạch tiền của họ chứ!

Nhưng sự siêng năng và tiết kiệm dường như đã ăn sâu bám rễ vào bên trong con người tôi!

Diệp Sâm nhìn thấy tôi mặc cả khắp mọi nơi, môi mỏng khẽ nhếch, đưa tay sờ sờ đầu tôi: “Bộ Bộ của chúng ta thật lợi hại.”

Tôi được anh khen đến tâm viên ý mãn.

“Nhà của anh, anh tự mình chọn đi.”

Đôi mắt đen của Diệp Sâm chớp động lóe lên ánh sáng chân thành tha thiết.

“Thẩm mỹ của em so với anh tốt hơn nhiều, cho nên anh sẽ nghe theo em hết.”

Một cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng của tôi.

Tôi dám nói rằng không có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại được ánh mắt đó.

Những gì anh nói, đồng nghĩa với việc anh trao cho tôi quyền làm chủ ngôi nhà.

Mặt tôi nóng bừng, tôi không ngừng nhắc nhở bản thân: Tôi yêu quê hương tôi, càng yêu hành tinh của tôi hơn.

Dù người ngoài hành tinh có đẹp trai đến đâu đi nữa, tôi cũng sẽ tuyệt đối không bao giờ dao động lập trường của mình!

Diệp Sâm đi tính tiền, tôi đang nhàm chán không có gì làm thì có người gọi tên tôi.

Tôi quay đầu lại nhìn, thì ra đó là dì Trương, họ hàng xa của tôi.

“Ai da, đây chẳng phải Bộ Bộ đi du học nước ngoài sao, làm sao về nước cũng không thông báo mọi người biết vậy, là uống nhiều mực nước ngoài rồi nên coi thường chúng ta sao.”

Tôi cảm thấy đau đầu, người này chanh chua cay nghiệt, lắm lời lại còn keo kiệt nữa chứ.

Tự cho rằng có con trai là hay lắm, trong những buổi họp mặt gia đình bao năm qua lúc nào cũng kiếm chuyện nói lời cay nghiệt với mẹ tôi.

Dì Trương đảo đảo mắt, nhìn chằm chằm Diệp Sâm, âm dương quái khí cười lên.

“Dì nói này Bộ Bộ, con đi nước Pháp một chuyến, liền đã học được yêu đương nam nữ rồi à, mới vừa trở về nước đã theo đàn ông đi mua sắm đồ dùng trong nhà, tính ở chung đúng không, dì phải đi nói với mẹ con, để mẹ con dạy dỗ con lại cho thật tốt.”

Hả?

Tôi tức đến mức bật cười, là họ hàng thân thích thì có thể vu khống bêu xấu người khác sao?

Tôi vừa định trả đũa lại thì Diệp Sâm đã bước tới một bước ngăn trước mặt tôi.

Khí tức của anh mạnh mẽ đến nỗi dì Trương không tự chủ được mà khiếp sợ lùi lại một bước.

Bà ta mặc đồng phục của cửa hàng nội thất, Diệp Sâm liếc mắt nhìn rồi gọi quản lý: “Nhân viên cửa hàng của các người sao có thể tùy ý quấy rối khách hàng?”

Người quản lý nổi giận, mắng dì Trương.

Diệp Sâm mới vừa nãy đã bỏ ra ba trăm ngàn đó.

Là VVIP.

Diệp Sâm phớt lờ bà ta, kéo tôi rời đi.

Lòng bàn tay anh thật rộng, khiến cho lòng tôi ấm áp, hốc mắt lại có chút chua xót.

Dáng vẻ anh ấy vừa bảo vệ tôi, bắt đầu bao trùm lên cảnh tượng năm đó, Diệp Sâm trước mặt mọi người cười nhạo tôi.

Những vết sẹo lưu lại từ thời niên thiếu đã trở thành sẹo.

Nhưng nó vẫn tồn tại như cũ.

Diệp Sâm không đi truy cứu chuyện của dì Trương.

Nhưng bà ta vẫn có những thói quen xấu khó sửa, về nhà là bắt đầu bàn luận thị phi.

Con trai bà ta rất nóng nảy, triệu tập một đám hồ bằng cẩu hữu, đi xe máy tới nhà tôi gây chuyện.

Lúc chiếc xe máy lao về phía anh, phản ứng đầu tiên của tôi là đẩy Diệp Sâm ra.

Diệp Sâm điên cuồng bế tôi lên xe cứu thương, toàn thân tôi đau đớn, còn chảy rất nhiều máu.

Diệp Sâm lòng như lửa đốt hỏi y tá: “Có cần truyền máu không, tôi có thể hiến được!”

Tôi ngồi bật dậy vì sốc, rồi hét lớn lên không được!

Diệp Sâm và các nhân viên y tế sợ hết hồn, trấn an tôi nhanh nhanh nằm xuống, tôi nắm chặt tay của Diệp Sâm.

“Không được........ Không thể được! Em không muốn máu của anh!”

Làm sao có thể để ai đó lấy máu của anh, rồi chỉ vài phút liền bại lộ danh tính chứ.

Vạn nhất bị người ta phát hiện anh không phải người Trái Đất thì làm thế nào!

Vạn nhất anh bị giải phẫu đưa đi làm mẫu vật nghiên cứu thì sao!

Vạn nhất bị ai đó vạch trần để làm một cuộc triển lãm toàn cầu thì thế nào!

Người Trái Đất chúng tôi ăn cá thì có tới 108 cách làm, đối với người ngoài hành tinh cũng  tuyệt đối sẽ không nương tay!

*

Tôi lo lắng đến mức gào khóc kêu loạn cả lên, Diệp Sâm chỉ đành lặp đi lặp lại bảo đảm sẽ không đi hiến máu mới có thể xoa dịu tôi.

Y tá cũng thở dài: “Bạn gái anh cũng quá yêu anh rồi.”

Diệp Sâm ngượng ngùng gật đầu một cái, vành tai đỏ cả lên.

“Tôi cũng sẽ yêu thương cô ấy.” Anh đảm bảo.

Tôi bị đụng gãy mất xương đùi, não cũng bị chấn động nhẹ, suy yếu nằm rên rỉ.

Đêm đến, anh canh giữ ở bên giường của tôi nửa bước cũng không rời, làm trâu làm ngựa pha trà rót nước cho tôi.

Tôi ngập ngừng muốn đi vệ sinh, anh không nói hai lời liền bế tôi lên.

Anh ấy khỏe đến mức cả người tôi vô lực dựa vào ngực anh.

Thậm chí có thể cảm nhận được cơ ngực căng chặt dưới lớp quần áo của anh.

Tim tôi đập thình thịch.

Thật tệ, não tôi bị chấn động càng lúc càng lợi hại hơn.

Tâm trí tôi hoảng loạn, sau khi bước ra liền nhanh rửa tay.

Diệp Sâm nhắc nhở: “Em rửa tay chưa đủ thời gian, rửa tay cần đủ bảy bước.”

“...?”

Người ngoài hành tinh khá chú ý đến việc vệ sinh.

Có vẻ như trình độ văn minh trên quê hương của anh khá cao.

Không biết liệu sẽ có những rắc rối như mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không.

Tiếp đó, Diệp Sâm dùng kỹ năng siêu chuẩn mà bôi nước rửa tay lên tay tôi, rồi tỉ mỉ chà rửa.

Mỗi bước chà qua lại năm lần, ngay cả kẽ ngón tay cũng không bỏ sót.

Không có hành vi gì đặc biệt mờ ám, nhưng toàn thân tôi như bị vùi lấp trong bông gòn, lòng mềm nhũn ra.

Dáng vẻ anh cúi đầu đặc biệt chuyên chú làm cho tôi nhìn đến mê mẩn cả người.

Anh chậm rãi lau khô tay tôi, ngẩng đầu lên và nói:

“Hứa Bộ Bộ, anh báo cảnh sát rồi, luật sư sẽ khởi kiện anh ta.”

Gia đình dì Trương liên tục gọi điện cho tôi, muốn tôi bỏ qua cho đứa em họ, nói gì mà trẻ con có chút bốc đồng: “Lòng dạ của mày thật là độc ác, sau này em họ mày có tiền án rồi làm sao tìm được việc làm chứ, nếu không phải chúng mày khinh thường vợ của tao, sao con trai tao có thể đi tìm chúng mày gây phiền phức cơ chứ?”

Suy luận cướp giật à, tôi lập tức cúp điện thoại.

Xúc động lên giết người, được gọi là cố ý giết người.

“Được rồi, chỉ cần làm những thủ tục cần thiết, nhóc đó đã trên 18 tuổi rồi, để cho luật pháp dạy hắn cách làm người đi.”

Tôi nằm xuống giường, anh ở bên bảo vệ tôi đến khi tôi ngủ thật say.

Đến nửa đêm, tôi mơ hồ cảm giác được anh đứng dậy, đi về phía cửa sổ.

Tôi mở mắt.

Diệp Sâm ngồi ở cửa sổ, hơi ngẩng đầu.

“Tọa độ 133, hệ ngân hà tọa độ SB88 nhận được vui lòng trả lời.”

===

TN Team: Còm nhiều nhiều nha mn ơi!! Mãi iuuuuu!!

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play