Yêu Đương Cùng Người Ngoài Hành Tinh?!?

Chương 3: Em muốn bỏ rơi anh sao?


10 tháng


Chương 3: Em muốn bỏ rơi anh sao?

Nghĩ kỹ thì sau khi gặp lại nhau thì tính cách của Diệp Sâm đã thay đổi hoàn toàn.

Anh trở nên ngoài lạnh trong nóng, không sử dụng mạng xã hội nhiều, thích yên tĩnh, nói tiếng Pháp trôi chảy, cũng không biểu hiện ra cảm xúc hay sự tức giận.

Mọi hiện tượng kỳ lạ đều có lời giải thích.

Lúc này tôi muốn khóc nhưng không biết làm sao.

Tin tốt là tôi không bị lừa dối và anh cũng không phải là một tên cặn bã.

Tin xấu là anh không phải là con người!

Tôi đã không liên lạc với anh trong nhiều ngày và luôn tránh né, Diệp Sâm cũng không ngốc đến mức không nhận thấy rằng tôi bất thường.

Tôi lặng lẽ kéo vali ra ngoài, ngước nhìn thì thấy.

Diệp Sâm đã khoanh tay đứng chờ, mỉm cười nhìn đồng hồ: “Năm giờ rưỡi rồi, em còn muốn đi đâu?”

A, trốn không được.

Tôi lúng túng chào anh: “A, thật trùng hợp, anh cũng đi chơi à?”

“Thật trùng hợp, anh cũng đang đợi em.” Anh không do dự nói với tôi.

Tôi ngập ngừng: “Em đang muốn đi công tác.”

“Đi công tác trong khi em vẫn chưa nhận được lời đề nghị nào, em định đi đâu?”

Tiêu rồi, tôi nhanh chóng đưa ra lý do để lấp liếm.

“À, là thực tập, chúng em cần phải được đào tạo trước.”

Diệp Sâm đi từng bước một về phía tôi, dáng người cao ráo, lịch lãm, dễ dàng ép tôi vào một góc.

Ngày xưa Diệp Sâm tuy đẹp trai nhưng lại ngạo mạn và cư xử như một tên bắt nạt ở trường.

Người đàn ông trước mặt có làn da trắng như màu ngọc bích thanh tú, lông mi dài, vừa tao nhã vừa có chút trầm ổn.

Sau khi so sánh thì anh là phiên bản hoàn hảo hơn!

Trong mắt anh hiện lên một tia nguy hiểm.

“Hứa Bộ Bộ, bây giờ em muốn bỏ rơi anh sao?”

*

Người ngoài hành tinh đang muốn nói gì vậy?

Thế nào là “trước sau như một”!

Tôi rất muốn chỉ trích anh nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đen láy sáng ngời của anh, đầu óc tôi chợt trống rỗng.

Chúa ơi, người ngoài hành tinh này thật xảo quyệt.

Anh ấy biết cách dùng mỹ nhân kế khiến cho tôi không thể cưỡng lại được kìa!

Diệp Sâm hơi nhếch môi, không nói gì cầm lấy vali của tôi rồi cất lại vào trong nhà.

Anh nhấn mạnh nói: “Em nói là sẽ đưa anh đi ăn ở quán ăn vặt nổi tiếng trên mạng, uống cà phê Moutai, hay ăn lẩu phô mai sầu riêng khi rảnh rỗi. Em không thể thất hứa như vậy được.”

Tim tôi đập loạn xạ, dưới cái nhìn chăm chú của anh, tôi cứng đờ bước vào xe.

“Trước đây anh đã sống ở đâu? Anh chưa từng ăn những thứ này à?”

Anh thậm chí còn chưa uống trà sữa, còn nói mình không phải là người ngoài hành tinh?

Cửa sổ xe chưa đóng kín, gió thổi tóc tôi tung bay, anh nói chậm rãi và bình tĩnh.

“Anh chưa từng ăn nó trước đây. Hành tinh anh ở… Không, nơi đó rất lạnh, trong năm cũng hiếm khi nhìn thấy được ánh sáng mặt trời.”

À… Tôi hiểu rồi.

Đúng như dự đoán, anh đến từ một hành tinh cằn cỗi.

Nhưng dù cho Trái đất có thịnh vượng đến đâu thì nó cũng không phải là nhà của anh!

Anh nhìn dòng xe cộ tấp nập bên ngoài cửa sổ như một đứa trẻ, những cảnh tượng mà chúng ta quen thuộc đối với anh thật xa lạ.

Anh rất ngạc nhiên khi thấy mọi người quét mã QR để đưa tiền.

“Bây giờ không cần dùng tiền, tiền không còn lưu hành nữa sao?”

Tôi nhìn ánh sáng phản chiếu trong đôi mắt trong veo của anh, trong lòng tôi có một cảm giác nhói nhẹ.

Tôi không biết mình lấy dũng khí từ đâu mà nắm lấy cổ tay anh.

“Được, dù anh muốn đi đâu, em cũng sẽ đồng hành cùng anh đến cùng.”

Nếu sứ mệnh của anh là chinh phục trái đất.

Vậy thì tôi sẽ hy sinh mạng sống của mình vì công lý, tìm hiểu lai lịch của anh trước tiên!

*

Ngôi nhà mới thuê của Diệp Sâm nằm ngay cạnh nhà tôi.

Anh có tiền, trong ví có rất nhiều thẻ, vẫn dùng được, tôi thấy anh tiêu rất nhiều tiền vào việc mua đồ nội thất.

Suy ngẫm về vấn đề này.

Người ngoài hành tinh lấy tiền ở đâu? Những tổ chức nào đã rửa sạch chúng?

Diệp Sâm chọn ra một vài mẫu và hỏi ý kiến ​​của tôi: “Bộ Bộ, em nghĩ thế nào về loại tủ sô pha này?”

Tôi thản nhiên nói: “Không tốt lắm. Tốt nhất anh nên mua một chiếc tủ thuận tiện cho robot quét dọn dọn dẹp.”

“Robot quét dọn là gì?”

Ôi, tôi bực mình quá.

Trình độ khoa học công nghệ của trái đất đã được phơi bày!

Tôi thường xuyên tẩy não anh.

Tỷ như, người dân trên trái đất đoàn kết đến mức nào, mọi hành vi phản động nhằm chia rẽ trái đất sẽ bị dập tắt.

Tôi cũng cho anh xem nhiều bộ phim khoa học viễn tưởng khác nhau, Marvel, v.v.

Cái kết, không có ngoại lệ, tất cả đều là thất bại thảm hại đối với nền văn minh ngoài hành tinh.

Đúng như dự đoán, Diệp Sâm đề xuất: “Vậy anh cũng muốn mua một con robot.”

Không! Không thể tiết lộ công nghệ của Trái đất được.

Tôi gay gắt nói: “Anh không được phép mua robot.”

Nếu anh xâm chiếm toàn bộ robot trên khắp thế giới, chẳng phải anh sẽ nghe được hết tất cả những bí mật của mọi người hay sao!

Ánh mắt Diệp Sâm ngây thơ, chậm rãi cười với tôi: “Vậy thì phải làm sao bây giờ? Anh không giỏi làm việc nhà cho lắm.”

Tôi nghiến răng nghiến lợi: “Vậy thì em sẽ giúp anh. Không, em sẽ dạy cho anh, anh có thể học hỏi từ em.”

Nụ cười của anh còn rạng rỡ hơn trước.

Sau đó tôi mới nhận ra một điều.

… Vừa rồi anh đã lừa tôi sao?

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play