Yêu Đương Cùng Người Ngoài Hành Tinh?!?

Chương 5: Ở rể trái đất


10 tháng


Chương 5: Ở rể trái đất

Tôi chợt giật mình, anh lại đang liên lạc với tinh cầu khác!?

Tôi lén nhìn bóng lưng tuấn tú của anh, tim tôi thắt lại, hít thở không thông. 

Tôi đột nhiên rất sợ, sợ anh rời đi. Đi đến một nơi mà tôi mãi mãi không đến được.

Sợ những ngày tháng ngọt ngào này đều chỉ còn là ký ức duy nhất của tôi. 

Ánh trăng sáng lặng lẽ rơi xuống trên thân thể anh qua ô cửa sổ hơi mở như dát một lớp bụi vàng.

“Hứa Bộ Bộ vì bảo vệ tôi mà bị xe tông bị thương, tôi rất khó chịu vì không thể bảo vệ tốt cho cô ấy.” 

“Tôi muốn ở lại bên cạnh cô ấy mãi mãi, bảo vệ, yêu thương cô ấy.”

“So với chinh phục Trái Đất thì ở bên cô ấy quan trọng hơn.”

“Cho nên… Tôi có thể xin ở rể Trái Đất được không?

...... Ở rể!?

Tôi lập tức nhắm mắt lại nhưng khoé miệng lại không kiềm chế được mà nhếch lên. 

Đúng nha, sao tôi lại không nghĩ tới cách này chứ, để anh ở rể, làm con rể Trái Đất.

Làm lung lay, xúi giục, lôi kéo anh!

Trông anh rất có tố chất sợ vợ, dùng anh để đổi lại sự hoà bình cho 2 tinh cầu, hoàn mỹ! 

*

Đêm đó tôi mơ một giấc mơ

Mơ thấy lúc học cao trung, tôi quen biết một cậu thiếu niên ở một góc nhỏ của thư viện.

Mỗi ngày chúng tôi cùng nhau đọc sách, mặc dù không trò chuyện nhiều, nhưng tôi cảm giác cậu ấy có một chút thích tôi.

Giống như tôi cũng có chút thích cậu ấy vậy.

Cậu ấy có một cuốn sổ phác thảo, mỗi ngày cậu đều sẽ vẽ một đồ vật nhỏ nào đó. 

Có khi là một con chó, một con mèo, hoa cúc dại ngoài cửa, khi lại là vật trang trí nhiều màu ở cổng thư viện. 

 Cuối cùng cậu ấy tặng tôi một bức chân dung.

Người trong bức vẽ chính là tôi.

Ngày nghỉ hè cuối cùng, tôi lấy hết can đảm hỏi cậu ấy: “Cậu học ở gần đây sao? Thuộc lớp nào vậy, sau khi khai giảng, tớ có thể đi tìm cậu không?”

 Trong mắt cậu ấy xuất hiện một tia khó xử, nhưng cuối cùng vẫn nói cho tôi.

“Tôi tên là Diệp Sâm, học lớp 9.”

Sau khi khai giảng, tôi thật sự nhìn thấy cậu ấy ở lớp bên cạnh. Nhưng Diệp Sâm này lại rất khác Diệp Sâm mà tôi biết ở thư viện, cậu ấy trở nên rất lòe loẹt, bên cạnh lúc nào cũng có người vây quanh.

Tôi lấy hết can đảm cả đời gửi thư tình ở trước mặt mọi người, nhưng không ngờ chỉ nhận lại vẻ mặt lạnh lùng của cậu ấy.

Thậm chí cũng không có chỗ cho sự chế giễu.

Sau khi tỉnh lại, tôi đột nhiên có một suy đoán táo bạo. 

Thiếu niên mà tôi thích năm đó….

Sẽ không phải là Diệp Sâm bây giờ đó chứ!

*

Nhóm bạn thân của tôi khi biết được tôi bị tai nạn xe đều tới thăm.

Họ ngồi bên cạnh an ủi tôi: “Cậu nhanh chóng khỏe lại nhé, đợi cậu đi lại bình thường bọn tớ sẽ dẫn cậu đi chơi tiệc, đến lúc đó cho cậu một đống soái ca tuỳ ý lựa chọn.”

Lúc này bên ngoài cửa truyền đến một giọng nói trong trẻo, có một người đàn ông đi đến.

“Hứa Bộ Bộ không có tư cách tham gia.” 

Một bầu không khí ngượng nghịu lan tràn.

Anh nhìn nhóm bạn thân của tôi mỉm cười: “Cô ấy là người đã có chủ, không đi được.”

Tôi không khống chế được cười khúc khích, khi nhóm bạn thân nhìn thấy Diệp Sâm bưng dĩa táo đi vào với những biểu cảm khác nhau.

“Hứa Bộ Bộ cậu được lắm, im lặng thoát ế mà không nói gì với bọn tớ!” Có người hờn giận nói.

“Nhanh thành thật khai báo, anh chàng đẹp trai này là từ đâu tới!”

Có người đã quen biết Hứa Bộ Bộ từ cao trung lo lắng nói: “Cậu sao lại yêu Diệp Sâm, anh ta không phải là đã đính hôn rồi sao, Bộ Bộ, cậu đừng hồ đồ, làm tiểu tam không có kết cục tốt đâu. Chẳng lẽ cậu quên năm đó Diệp Sâm làm cậu mất mặt thế nào ư?”

Tôi không biết phải giải thích như thế nào, chỉ có thể an ủi cô ấy.

“Tình huống có chút phức tạp, nhưng cậu yên tâm, tớ tự biết rõ.”

Tổn thương gân cốt phải nằm trăm ngày, lúc xuất viện, tôi buồn miệng liền nói muốn ăn đồ nướng.

Diệp Sâm không khuyên được tôi, nhưng lúc gọi món anh đặc biệt dặn dò nhân viên

“Không bỏ ớt, không bỏ tỏi, không bỏ thì là,vv.” 

Cái gì!? Đồ nướng không cay thì tôi còn ăn gì nữa, khóc T.T

Chỉ có thể dùng đòn sát thủ - làm nũng!

Tôi chắp tay trước ngực, đầu dựa vào trên vai anh: “Chỉ ăn một chút thôi, một chút không sao đâu mà!” 

“......”

Tôi dùng thêm biểu cảm đáng thương: “Diệp ca, ca ca, chỉ một lần thôi mà.”

Diệp Sâm có chút lung lay.

Nhìn xem, nam nhân, cho dù là người ngoài hành tinh, cũng không chống đỡ được.

Khi tôi đang nhìn chăm chú cách tội nghiệp, anh dao động trong giây lát, nhưng lý trí rất nhanh chiến thắng cảm xúc. 

Diệp Sâm đóng thực đơn lại, mặt không cảm xúc gọi món. 

“Lại thêm một phần cháo trắng, cứ vậy đi.”

Tôi tức giận không nói nên lời.

Còn muốn làm con rể Trái Đất, không có cửa đâu!

Diệp Sâm nhẹ giọng giải thích: “Bác sĩ nói em phải ăn thanh đạm, chờ khi nào khỏe lại sẽ được ăn.” 

Đồ ăn được dọn lên, anh múc một muỗng cẩn thận thổi đút tới bên miệng tôi: “A----”

Anh dịu dàng đến quá đáng, tôi nhăn mặt liếc nhìn xung quanh, giận giữ nhắm mắt lại.

Tạm thời ăn một miếng thôi.

Một muỗng cháo trắng rất bình thường, nhưng ăn vào lại thấy ngọt ngào, thảo nào người ta đều nói có tình yêu uống nước cũng no bụng.

“Thật ngoan” Diệp Sâm mặt cười rạng rỡ cho bạn nhỏ Bộ Bộ khích lệ.

“Lại ăn thêm một ngụm càng ngoan hơn.”

Mặt của tôi càng đỏ hơn.

Đi đứng không tiện ban đêm tôi chỉ có thể ở nhà xem phim giải trí, Diệp Sâm ở bên cạnh cùng xem với tôi.

Anh khăng khăng đòi phải xem thể loại phim ngoài hành tinh. 

Nhìn thấy một con trùng lớn chui ra từ trong bụng nữ chính, đầu óc tôi tê dại lén lút quan sát Diệp Sâm bên cạnh.

Anh lại đang xem say sưa ngon lành.

Ánh vàng từ chiếc đèn sàn chiếu lên nửa bên mặt anh, đường nét tựa như một viên ngọc sáng bóng nhẵn nhụi.

Diệp Sâm phát hiện tôi đang nhìn lén, cười nhẹ nhàng cúi đầu hôn lên trán tôi một cái.

Tay anh vuốt ve cổ của tôi, tôi nghe thấy âm thanh thanh lãnh của anh hỏi: “Bộ Bộ, dù anh là ai thì em vẫn sẽ thích anh sao?” 

Tôi liền khẩn trương: “Anh có gì giấu diếm em sao?”

Tôi đang đoán lẽ nào anh chuẩn bị nói ra danh tính thật sự của mình, nhưng anh vẫn không trả lời, chỉ nói.

“Mật mã ngân hàng anh còn cho em biết, còn có thể giấu em cái gì?”

Tôi gật đầu trong vô thức. Anh liền vui vẻ. Trong lúc đang ôm anh, trong đầu tôi chợt xuất hiện một vấn đề. 

Xong đời, lỡ như bản thể của Diệp Sâm cũng dị dạng như thế.

Tôi phải làm sao??

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play