Biểu cảm của Từ Xuân Thâm trở nên vi diệu, bất đắc dĩ đỡ trán: “Anh cứ tưởng vấn đề này chúng ta đã sớm đạt được nhất trí rồi chứ.”
Chỉ vì khi anh còn là Thanh Đế, anh đã dùng linh lực của mình kích thích bánh bao nảy mầm. Cho nên trong cơ thể bánh bao có linh lực của anh, vì vậy trong tiềm thức mới sinh ra cảm giác thân thiết với anh, vừa gặp mặt lại đã gọi anh là mẹ.
Về phần Dương Tam, khi cô mới sinh ra, sức mạnh trong cơ thể cô thuần khiết hơn, nên cũng gần gũi hơn với Thanh Đế. Nhưng khi đó, để lấy lại sức mạnh anh không ngủ say mà chọn cách đầu thai chuyển thế, thuận tiện tiến hành tích lũy kinh nghiệm. Sau khi Dương Tam có ký ức, cô đi khắp nơi ăn ăn ăn, cho nên thực lực tương đối hỗn tạp.
Dương Tam chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội nói: “Vậy chắc chắn là anh đã gạt sư phụ, sư phụ sẽ không gạt em.”
Cô luôn có niềm tin tuyệt đối vào sư phụ của mình.
Từ Xuân Thâm không nói nên lời, kéo chủ đề ban đầu lại một lần nữa: “Em vừa nhìn thấy cái gì?”
Dương Tam cụp mắt xuống: “Em nhìn thấy ở mọi thế giới đều có Kiến Mộc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play