Bây giờ có Từ Xuân Thâm lúc nào cũng xuống bếp nấu ăn cho cô nên đương nhiên Dương Tam sẽ không chấp nhận sự tạm bợ.
Cô cũng không phải là bánh bao, cái gì cũng có thể ăn, những thứ Đường Ngộ làm ra trông rất ngon nhưng có lẽ là do anh ta đã dành hết tâm tư để tính kế người khác cho nên đồ ăn cũng như người, đều rất bẩn, trong mắt Dương Tam thì đó không khác gì là thức ăn cho heo cả.
Đường Ngộ nhăn mặt, trong ngực như có một ngọn lửa không rõ nguyên nhân bốc lên. Từ nhỏ anh ta đã khá giỏi nấu nướng, thậm chí có fan còn sẵn sàng chi hàng chục vạn cho một món ăn anh ta nấu. Nhưng trong mắt Dương Tam lại chỉ nhận được đánh giá là thức ăn cho heo. Sao anh ta có thể chịu đựng được cơ chứ.
Anh ta siết chặt tay lại: “Từ đại thần nấu ăn chỉ để cho vui thôi. Tôi nghĩ tài nấu nướng của tôi cũng không hề thua kém anh ta.”
Anh ta không khỏi nghi ngờ Dương Tam chín là muốn đả kích anh ta trước, chơi trò méo vờn chuột. Nếu không phải vì tay nghề của anh ta, thì đêm hôm khuya khoắt như thế này lại chạy đến đây làm cái gì? Đừng nói với anh ta là chỉ đến đây để nói chuyện thôi đấy.
Dương Tam thu hồi vẻ lơ đễnh, vẻ mặt không vui nói: “So tài nấu ăn của anh với Xuân Thâm thì quả thật là sỉ nhục anh ấy đấy.” Mặt người này cũng quá là dày đi.
Ngọn lửa trong lòng Đường Ngộ cháy hừng hực, nhưng trên mặt chỉ có thể làm ra vẻ dịu dàng: “Dương đại sư, cô đây là người tình trong mắt hóa tây thi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play