“Haiz.” Dương Tam khẽ thở dài, vẻ mặt u sầu.
Những khớp xương rõ ràng trên ngón tay của Từ Xuân Thâm đang cài từng chiếc cúc một cách nhàn nhã, nhìn vô cùng thích mắt.
Dương Tam nhìn anh, hận mình nhất thời không để ý, bị sắc đẹp mê hoặc, nên kết quả bị trói chặt như thế này, dẫn đến liêm sỉ cũng khó mà giữ được. Rõ ràng ngay từ đầu Từ Xuân Thâm chỉ là đồ ăn dự trữ trong lòng cô, mặc dù sau này mới tiến hóa thành đầu bếp.
“Có phải em hối hận rồi không?” Từ Xuân Thâm cụp mắt xuống, lông mi rất dài, anh làm động tác cụp mắt này không hiểu sao lại tăng thêm một chút buồn bã như đang cố kiềm chế.
Dương Tam chợt cảm thấy chột dạ, có cảm giác như chính chính là cái loại tra nam ăn xong phủi mông đi không thèm nhận trong tiểu thuyết, quả thật là bạc tình bạc nghĩa thay lòng đổi dạ. Vừa rồi... quả thật là do cô chủ động, không thể trách Từ Xuân Thâm được.
Cô gãi mặt, yếu ớt nói: “Em cũng không hối hận mà.” Cô đường đường là Dương Tam một đại nhân vật dám nghĩ dám làm.
Từ Xuân Thâm khẽ gật đầu, trong mắt có chút ý cười: “Anh cũng muốn nói, em hối hận cũng đã muộn rồi. Hàng đã bán không chấp nhận đổi trả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT