Từ khi tỉnh lại, không có cái gì mà Dương Tam không ăn, trên đời chỉ có thứ cô không thích ăn, không có gì là không ăn được. Lúc đầu Trấn Nguyên Tử lo cô ăn bừa sẽ bị đau bụng, nhưng sau đó lại phát hiện loại lo lắng này là dư thừa. Thậm chí ngay cả di hài của Kiến Mộc đã nhiễm ma khí cô cũng ăn một cách say sưa ngon lành.
Dương Tam ăn hơn hơn ba ngàn năm, chưa từng bị đau bụng. Nhưng suốt ngày đi săn ngỗng cuối cũng bị ngỗng mổ, Dương Tam lâu ngày suôn sẻ cuối cùng cũng phải chịu đau khổ. 
Thật là đói, muốn ăn cái gì đó!
Cô lại cảm thấy đói, cơn đói còn nhiều hơn lúc cô vừa tỉnh dậy, cô muốn ăn gì đó cho no. Dương Tam luôn chuẩn bị sẵn một ít thức ăn ở trong vòng tay không gian, linh quả, thịt khô, cái gì cần có đều có để đề phòng cô đói bụng.
Nhưng mà, những món ăn này bình thường trong mắt cô vốn rất hấp dẫn nhưng bây giờ dường như đã mất đi sức hấp dẫn trước đó, khiến chúng trở nên vô vị đối với cô.
Cô ăn mấy xâu linh quả, nhưng cảm giác đói bụng kia không hề giảm, cô vẫn muốn ăn... Cho dù cô có thầm niệm Đạo Đức Kinh và niệm hàng chục câu thần chú tịnh tâm trên người cũng không có tác dụng gì, hơn nữa nó ngày càng dữ dội hơn.
Tính sai rồi! Cô đường đường là Chuẩn Thánh thế mà lại bị tên ma tướng kia hãm hại!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play