Dương Tam đột nhiên nhớ tới một câu đọc được trên mạng: Muốn sống một cuộc sống không có trở ngại thì trên người phải có một chút màu xanh.
Khương Vĩnh có thể coi là cầu được ước thấy.
Khương Hiểu Tiêu rất biết ơn Dương Tam, tự mình đưa Dương Tam ra ngoài, cô ấy do dự nói: "Tôi có nên lấy lại khuôn mặt trước đây không?" Ví dụ như lấy vật ở mũi ra.
Dương Tam bình tĩnh nói: “Vốn dĩ tướng mạo ban đầu của cô cũng không tệ, tốt hơn so với bây giờ.”
Sau sự việc ngày hôm nay Khương Hiểu Tiêu thực sự không dám để mặt mình đụng vào dao kéo nữa, gật đầu thật mạnh: "Tôi biết rồi." Chẳng trách cô ấy cảm thấy sau khi phẫu thuật thẩm mỹ, cuộc sống của cô ấy không được suôn sẻ.
Thật ra Khương Hiểu Tiêu còn muốn hỏi rất nhiều câu hỏi, nhưng cuối cùng lại nuốt xuống. Cuộc đời của cô ấy cuối cùng cũng phải do cô ấy đi từng bước một, cô ấy không thể ngốc nghếch như trước nữa.
Dù ba có yêu thương cô ấy đến thế nào thì cô ấy vẫn phải đứng sang một bên trước mặt em trai mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play