Tục ngữ nói, mắt thấy mới là thật, Dương Tam đặt tay lên trán Khương Vĩnh, tạm thời mở thiên nhãn cho ông ta. Khương Vĩnh bỗng cảm thấy lạnh nhìn thấy trong phòng có thêm ba đứa trẻ rõ ràng là không còn sống, liền bất giác lùi lại vài bước. Ánh mắt ba đứa trẻ nhìn bụng vợ mình khiến ông ta nổi da gà.
“Dương, Dương thiên sư, đây là cái gì vậy?” Khương Vĩnh đứng ở sau lưng Dương Tam, sau đó mới tìm lại được chút cảm giác an toàn.
Dương Tam bình tĩnh nói: “Bọn chúng sao, đó những đứa con mà vợ ông đã phá bỏ trước đây. Bởi vì chúng không cam tâm cùng với oán hận nên không ngừng quấy rầy bà ta. Chỉ cần chúng còn ở bên cạnh, con của ông đương nhiên không thể cứu được.”
Khương Vĩnh mím môi, ông ta tự cho là mình không phải là người vô cùng cổ hũ, nhưng trước khi kết hôn từng có quan hệ nhiều và phá thai nhiều lần thì lại là một khái niệm hoàn toàn khác. Nếu ông ta sớm biết như vậy, thì cho dù Lương Tinh có mệnh nhiều con thì ông ta cũng sẽ không chọn bà ta. Nạo thai vô cùng có hại cho cơ thể, thậm chí có thể vì thói quen mà sinh non.
Lương Tinh hiển nhiên không biết Khương Vĩnh đã tạm thời mở thiên nhãn, nức nở nói: “Lão Khương, ông tin cô ta chứ không tin tôi sao? Tôi là người như thế nào, chúng ta cưới nhau mấy năm rồi, ông còn không hiểu rõ con người tôi sao?”
Bà ta vẫn khăng khăng che giấu lịch sử đen tối vốn đã bị phơi bày, khiến Lương Tinh hoảng sợ, vô thức phủ nhận.
Bà ta ngẩng đầu nhìn Khương Hiểu Tiêu: "Hiểu Tiêu, tôi tự nhận mấy năm nay chưa từng có lỗi với cô, sao cô lại đối xử với tôi như vậy? Nhất định phải hối lộ một tên lừa gạt đến để tạt nước bẩn vào người tôi sao."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT