Tiểu Kim lau mồ hôi hỏi: “Vậy vì con đường phát triển bền vững, lão đại định thả hắn đi sao? Hay là bắt lại tiến hành nuôi dưỡng?”
Dương Tam liếc mắt nhìn một cái, thản nhiên nói: "Tại sao phải thả? Nhiều năm như vậy ta cũng chưa thấy hắn để lại nhiều con cháu, hắn vô dụng như vậy thì xứng đáng bị ăn. Dù sao thì không phải còn có một Doanh Ngư khác nữa sao?”
Cứ ăn trước đã! Nếu không sẽ uổng phí tất cả công sức của cô trong khoảng thời gian nào.
Dương Tam trói Doanh Ngư lại, ném vào vòng tay không gian trước, bình thường thì cô sẽ trực tiếp làm cá chiên ăn. Những nguyên liệu khác cô cũng đã chuẩn bị gần như đầy đủ hết rồi.
Sau khi Doanh Ngư tạo ra thiên tai lũ lụt này bị cô phong ấn lại, mưa lớn ban đầu tạnh dần, xét tình hình có lẽ sẽ sớm tạnh.
Dương Tam không khỏi thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy xung quanh dường như sáng sủa hơn.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy một luồng sáng vàng nhàn nhạt từ trên trời hiện ra, trong ánh sáng vàng cô mơ hồ nhìn thấy một người phụ nữ ngồi bên trong, bóng dáng đó dần dần rõ ràng hơn, hình dáng rõ ràng chính là tiểu thần Văn Vũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT