Ngây thơ, tàn nhẫn và tự nhiên, đó là ấn tượng của Tiểu Kim về cậu bé này.
Nó hít một hơi thật sâu, cố gắng không tỏ ra bình thường: “Còn những người khác thì sao?”
Cậu bé khi cười rất ngoan, là kiểu người được cha mẹ thích nhất, khiến người ta chỉ muốn xoa đầu cậu, nhưng lời nói phát ra từ miệng cậu lại khiến người ta ớn lạnh: “Tại sao em phải quan tâm đến con người? Họ không phải là đồng loại của chúng ta mà.”
Nó rũ mí mắt xuống, lông mi dài như cọ vẽ, mang theo vẻ thuần khiết vô tội: “Nếu con người chết, cá sẽ không bị ăn thịt nữa.”
Tiểu Kim mở miệng nói: “Con người không phải là loài duy nhất ăn cá.”
Cậu bé nói: “Nhưng chính con người đã khiến loài cá tuyệt chủng”.
Tiểu Kim không lên tiếng, nó cho rằng Doanh Ngư này quá kì lạ, có thể ăn cá đâu chỉ có một chủng loại, không chỉ con người, mà còn có cả lão đại của nó. Tuy nhiên, vì để lão đại có thể thường xuyên ăn thì dưới tình huống bình thường sẽ không trực tiếp diệt tộc .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play