Dương Tam từ từ nhấm nháp một mạch ăn hết tám trái linh quả, lại thêm mấy ngày trước còn ăn một bữa tiệc tân gia thật lớn, Dương Tam mơ hồ cảm thấy thực lực của mình có xu thế muốn đột phá.
Ánh mắt cô dừng lại trên quả cuối cùng kia, linh quả này cũng không phải là loại có màu xanh lá thuần túy, mà là màu vàng, có màu sắc giống với công đức chi khí.
Cho dù cô đã ăn tám trái, nhưng khi nhìn thấy trái cây màu vàng cam cam như thế này cô vẫn không nhịn được nuốt nước miếng. Cô gian nan dời mắt nói: “Trái này là thuộc về anh.”
Muốn Từ Xuân Thâm ngoan ngoãn giúp cô trồng rau quả, thì không thể không cho anh chút ngon ngọt. Linh quả này chính là ngon ngọt mà Dương Tam dành cho anh.
Từ Xuân Thâm nhận linh quả, bỗng nhớ ra điều gì đó: “Loại trái cây này, có thể bảo quản được bao lâu?”
Dương Tam nói: “Không có cách nào bảo quản quá lâu, cùng lắm chỉ được hai ba năm mà thôi.”
Từ Xuân Thâm: "..." Hai ba năm còn không tính là lâu sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play