Tiếng chém giết bên ngoài càng ngày càng gần, tinh thần của mọi người trong sơn động càng ngày càng căng thẳng. Ai cũng biết quân số của ta và địch chênh lệch nhau quá nhiều, muốn ngăn cản toàn bộ kẻ địch là hoàn toàn không thể, có khi giờ này đã có không ít người phá được phòng thủ để lên tới đỉnh núi rồi, hơn nữa còn đang lục soát khắp nơi. Tuy rằng sơn động này rất bí mật, nhưng Nghiêm Quan Ngọc có thể tìm được thì những người khác cũng có khả năng trùng hợp tìm thấy được.
Tiết Vân Chu lo lắng không yên, vừa lo cho an nguy của Hạ Uyên vừa sợ nơi này bị phát hiện, chỉ đành ép bản thân đợi ở trong sơn động tránh đi ra ngoài, sợ lỡ không cẩn thận bị người khác nhìn thấy sẽ làm bại lộ nơi này.
Nghiêm Quan Ngọc bên cạnh đang nhàn nhã nằm chợp mắt trên mặt đất, Tiết Vân Thanh cúi đầu thấy vậy lập tức giận sôi máu, vươn tay vỗ lên mặt hắn.
Advertisement
Nghiêm Quan Ngọc bừng tỉnh, mạnh mẽ túm lấy cái tay đang làm càn trên mặt mình, tới khi mở mắt ra thấy rõ là ai mới hồi phục tinh thần, lực trên tay cũng giảm bớt, đứng dậy nhìn trái ngó phải, mờ mịt hỏi: “Có chuyện gì vậy? Giết tới đây rồi à?”
Sắc mặt Tiết Vân Thanh đen thui, giãy giụa muốn rút tay mình lại. 
Nghiêm Quan Ngọc cúi đầu nhìn bàn tay đang bị mình nắm lấy, bất tri bất giác phát hiện xúc cảm cực kỳ tốt, nhịn không được nắm chặt thêm một chút, tới lúc Tiết Vân Thanh tức giận mới chậm rì rì buông ra.
Tiết Vân Thanh cắn răng nói: “Ở đây chỉ ngươi có thân thủ tốt nhất, ngươi không ra cửa động canh giữ còn ngủ ở chỗ này làm gì?”
Nghiêm Quan Ngọc vừa nghe không có gì xảy ra lập tức khôi phục bộ dạng mơ màng híp mắt ngáp một cái, lười biếng nói: “Hơn nửa đêm vốn là giờ ngủ mà.” Nói xong lại nằm xuống, hiển nhiên có ý định tiếp tục ngủ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play