Các cảnh sát nhìn vết máu trên mặt đất ở tầng ba, rồi nhìn Vương Phong đang bất tỉnh trên mặt đất, khi nghe thấy tiếng kêu cứu kinh hãi của cậu ta, họ lập tức rút súng chĩa vào Úc Tư Trạch và Phương Sở, cảnh giác nhìn bọn họ, hét lớn: "Giơ tay lên!"
Phương Sở nhìn chằm chằm thằng nhóc thúi này, nhưng cũng nhanh chóng giơ tay lên, hiểu lầm có thể từ từ giải thích, nhưng vì hiểu lầm do phản kháng mà bị đánh chết cũng không đáng!
Nhưng khi anh quay đầu lại, anh nhìn thấy Úc Tư Trạch một tay đút túi quần, thờ ơ đứng đó, không có ý định đầu hàng, mồ hôi lạnh lại rơi trên trán lần nữa.
Phương Sở đụng nhẹ hắn, nhỏ giọng nói: “Này, hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt.”
Úc Tư Trạch liếc nhìn anh.
Phương Sở cảm thấy mình bị nhìn với một ánh mắt không giải thích được.
Người anh em, tuy tôi biết anh rất trâu bò nhưng dù mạnh mẽ đến đâu cũng không nên cậy mạnh! Không phải ai cũng biết anh đâu! Anh không thấy tất cả cảnh sát đều giơ súng lên sao?!!
Phương Sở mắt thấy thuyết phục Úc Tư Trạch không có hiệu quả, cắn răng nở một nụ cười tâng bốc với những cảnh sát trước mặt: "Chúng tôi đầu hàng, đầu hàng! Đừng làm gì cả!"
Vương Đào lúc này đã được cảnh sát bảo vệ, cậu ta tỏ ra hoảng sợ kinh hoảng, cho dù không biết đã trải qua chuyện gì nhưng bản năng bảo vệ và cảm thông của mỗi người đều dấy lên mong muốn bảo vệ cậu ta, bọn họ nhanh chóng bảo vệ cậu ở phía sau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play