Ngày hôm sau, Phương Sở tỉnh dậy từ chiếc giường lớn mềm mại, mặc bộ đồ ngủ sang trọng, bước qua sàn nhà xa hoa, đứng trong phòng tắm tráng lệ, xoa mặt trước tấm gương sáng.
Mặc dù anh ở lại chỗ này, nhưng anh cảm thấy sở dĩ Úc Tư Trạch không đuổi anh đi đại khái cũng vì lười nói nhiều với anh…
Nghĩ đến đây, Phương Sở không khỏi bắt đầu nhớ tới chuyện quá khứ.
Bây giờ nghĩ lại, có rất nhiều manh mối, nhưng anh quá bất cẩn nên không chú ý đến nó!
Ban đầu lúc lần đầu gặp mặt Úc Tư Trạch vừa nhìn đã yêu, không chút do dự mang Úc Tư Trạch... Ngày hôm sau, mới miễn cưỡng hỏi Úc Tư Trạch có nhà không? Úc Tư Trạch nói không có, lại hỏi Úc Tư Trạch có tiền không? Úc Tư Trạch cũng nói không có, cuối cùng hỏi hắn có việc làm không? Câu trả lời vẫn là không…
Nhưng mà…
Hắn không có nhà nhưng có biệt thự! Không có tiền mà là có thẻ! Không có công việc mà là người khác làm thay hắn!
Đáng tiếc thời điểm đó, anh không biết gì cả, có mắt mà không trông thấy núi thái sơn, chỉ cho rằng hắn là một thanh niên ba không, nửa đêm lang thang ở quầy rượu, nói không chừng chính là dựa vào mặt để kiếm cơm. Chỉ bằng gương mặt này, anh cũng nguyện ý cho hắn ăn cơm.
Cho nên, Phương Sở đã nhiệt tình để Úc Tư Trạch trong tình trạng sa sút về sống trong nhà mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT