Tạm thời... chưa là có ý gì?

Trực giác mách bảo Quý Duy có gì đó không ổn, nhưng muốn nói cụ thể không ổn chỗ nào thì cậu cũng không biết nữa. Fan vẫn đang chờ cậu livestream, Quý Duy quyết định không suy nghĩ nữa, tắt video đi.

“Trước đây tôi từng lưu một file trò chơi sinh tồn Don’t Starve, hôm nay sẽ mở chơi lại từ đầu, mùa đông là mùa rất khó khăn với người chơi mới, ban đầu chúng ta cần chuẩn bị đủ gỗ và thực phẩm để chuẩn bị qua mùa đông...”

Don’t Starve là một tựa game sinh tồn 2D offline, cậu điều khiển nhân vật nhặt cành cây nhỏ và đá nhỏ, ghép chúng lại để chế tạo rìu đốn cây.

[Ban đầu tôi muốn nghe giọng Quý Duy rồi ngủ, nhưng nghe xong không thể ngủ được nữa, bật Steam lên để mua game.]

[Tôi cũng vậy, lặng lẽ mở ví tiền ra.]

[Hôm nay Quý Duy cười nhiều hơn trong lúc stream, aaaaa cuối cùng cũng thỏa mãn lòng fan.]

Đã gần 1 giờ sáng, nhưng số lượng người xem trong phòng vẫn ngất ngưởng ở mức 250.000, áp đảo hoàn toàn thể loại game offline.

Vì chiều ngày mai cậu vẫn có lớp nên Quý Duy không dám thức quá muộn, gần 2 giờ 30 phút, cậu nói lời tạm biệt với mọi người chuẩn bị tắt stream thì trên màn hình xuất hiện một loạt đóng góp của người dùng có nickname lạ.

- Người dùng “Bạn trai” đóng góp cho streamer 10 phi thuyền cùng với TV nhỏ. 

Quý Duy định tháo tai nghe ra thì chợt khựng lại, hơi bất ngờ, lần đầu cậu nhận được khoản đóng góp lớn như vậy, tổng cộng gần 100000 tệ, cậu thực sự... không xứng nhận nhiều tiền như thế.

“Cảm ơn Bạn trai đã đóng góp 10 phi thuyền cùng với TV nhỏ.”

Cậu cảm ơn mà không suy nghĩ.

[Ê ê ê, nghi ngờ có người lợi dụng streamer đấy, thật đáng thương! Tôi cũng đổi tên thử xem.]

[Tôi là fan của cặp Lục - Quý, người không phải thì biến ra hết đi!]

[+1, giương cao lá cờ Lục - Quý không lay chuyển.]

Trong khi đó, trong một chiếc xe Rolls Royce đi từ Thượng Hải ra sân bay, Ứng Quan Tiêu đang lái xe, nghe thấy tiếng cười của người đàn ông phía sau khi xem livestream, anh không khỏi giật mình: “Lão Lục à, tôi hỏi thật đấy, làm phiền cậu bé như thế thì có gì mà vui?”

Lục Thận Hành nhướng mày: “Vui chứ.”

Ứng Quan Tiêu: “...”

Sự kiện gặp gỡ streamer được tổ chức vào buổi sáng thứ bảy tại trung tâm triển lãm Giang Châu. Ngoài các streamer, còn có các hoạt động ký tặng của cosplayer, ca sĩ nhạc anime, họa sĩ...

Chưa tới 9 giờ sáng, bên ngoài triển lãm đã xếp hàng dài chờ vào cửa, cửa vào bị chặn kín mít. Quý Duy thấy may vì mình được qua lối dành cho khách VIP, chứ không thì làm sao mà vào được.

Chỗ cậu và các streamer khác đều ở khu C2. Cậu ngồi vào vị trí được sắp xếp sẵn theo hướng dẫn của nhân viên có mái tóc xoăn, lấy từ ba lô ra bút và một chồng poster dày cộp đã chuẩn bị sẵn.

Poster do chính cậu thiết kế, in hình nhân vật từ các game cậu đã từng stream trong năm qua, có Wilsion trong <Don’t Starve>, có người dẫn đường trong <Terraria>, còn có vua Thủy Hoàng trong <Civilization 6>...

Thấy cậu xếp poster ra, nhân viên tóc xoăn đã hướng dẫn cậu ban đầu đi tới, lịch sự hỏi: “Tôi thấy em có đồ lưu niệm để bán, có cần bố trí nhân viên riêng giúp em không?"”

Quý Duy đứng dậy, lắc đầu: “Cảm ơn ạ nhưng em không cần đâu.”

Thằng bé đẹp trai thật.

Nhân viên tấm tắc khen.

Nhưng quá ngây thơ rồi...

Bây giờ còn chưa khai trương, đến lúc khai trương khách sẽ ùa vào như thác lũ, một mình vừa thu tiền vừa ký tặng không thể làm nổi, các streamer kinh nghiệm khác đều bố trí nhân viên riêng để thu tiền.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Nhưng Quý Duy từ chối, nhân viên cũng không nói thêm gì, chỉ vuốt mái tóc xoăn thành cái đuôi ngựa trông gọn gàng và tháo vát, rồi đi qua các khu vực khác.

Quý Duy ngồi xuống. 

Rất nhanh thời gian khai trương đã đến, lượng khách đổ về khu vực streamer không nhiều bằng khu vực cosplayer và ca sĩ nhạc anime.

“Nhanh lên mẹ ơi! Mọi người đã bắt đầu xếp hàng rồi kìa.”

Du Tiểu Nam kéo tay mẹ mình chạy thẳng đến khu vực của các streamer, mẹ Du chật vật theo kịp bước chân của con gái: “Nam Nam, đi chậm thôi con, coi chừng té đấy.”

Nhưng Du Tiểu Nam vẫn cứ chạy, đến cửa vào khu trưng bày, cô bé mở bản đồ trên tay ra, khu C2 là một không gian hình chữ nhật, chỗ ngồi của Quý Duy có lẽ ở phía cuối cùng.

Vì vậy, cô bé kéo tay mẹ đi về phía trước. 

Đi ngang qua khu vực của một blogger làm đẹp, mẹ Du nhíu mày nhẹ, blogger trang điểm rất cầu kỳ nhưng ngoại hình không đẹp lắm, cần mua sản phẩm tự chế của họ thì mới có cơ hội ký tặng và chụp ảnh.

Một bộ giá 4, 5 trăm ngàn, không biết có đảm bảo chất lượng không nữa. 

Bà cảm thấy đây chỉ là chiêu trò lừa tiền fan thôi.

Cuối cùng, bà không nhịn được hỏi: “Nam Nam à, con hâm mộ streamer gì vậy…?”

“Duy Duy ạ, anh ý đẹp trai lắm, chơi game cũng giỏi, còn biết vẽ nữa.” Du Tiểu Nam nghiêm túc trả lời.

Mẹ Du nghĩ có đẹp đến mức nào chứ, nhưng bà ít có thời gian đi cùng con gái, cô bé cũng đang tuổi nổi loạn, thường xuyên lên lớp ngồi chơi điện thoại, giáo viên bảo phụ huynh nên quan tâm con nhiều hơn.

Bà muốn tận dụng cơ hội này để thu hẹp khoảng cách với con gái, nên không nói gì thêm.

“Mẹ xem, kia chính là Duy Duy!”

Bỗng nhiên, Du Tiểu Nam chỉ về phía trước, mẹ Du nhìn theo hướng cô bé chỉ, đôi mắt đầy vẻ kinh ngạc. 

Một thiếu niên khoảng 18, 19 tuổi mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, tay áo xắn lên đến nửa cánh tay, ngồi ngay ngắn trên ghế.

Thuở trẻ bà cũng từng theo đuổi các thần tượng Hàn Quốc, so với những gương mặt đẹp trai ấy, nét mặt thiếu niên không quá sắc sảo, nhưng lại toát lên vẻ tinh khôi, đặc biệt là đôi mắt trong veo như một vũng tuyết tan chảy trên đỉnh núi. 

Quả là... đẹp đến lạ.

Họ đến sớm, phía trước không có ai xếp hàng, Du Tiểu Nam kéo tay bà đi đến trước mặt thiếu niên, nói khẽ: “Duy Duy, em thích anh lắm, anh có thể ký tặng cho em được không?”

Mẹ Du liếc nhìn bức poster được thiết kế tinh tế trên bàn, bà làm trong ngành quảng cáo, loại sản phẩm vẽ tay chỉn chu như thế này giá thành không rẻ. 

Nhưng con gái muốn, bà cũng không từ chối.

Mẹ Du mở ví: “Phải mua poster trước đúng không, một tờ bao nhiêu tiền?”

Ít nhất cũng phải 50 tệ chứ nhỉ.

Bà lấy ra một tờ 100 NDT, đưa cho thiếu niên, không ngờ thiếu niên không nhận, mà liền viết tên mình lên poster: “Đây là tặng người hâm mộ, không lấy tiền.”

Mẹ Du sững sờ.

Trước khi đến, bà nghĩ các streamer đều lừa tiền các cô gái trẻ, không ngờ Quý Duy không những không lấy tiền, còn tặng poster cho người hâm mộ.

“Bé mới học trung học phải không, tên bé là gì?”

Quý Duy nhìn vào mắt cô bé hỏi.

“Du Tiểu Nam ạ.”

Du Tiểu Nam đỏ mặt nói.

“Du Tiểu Nam, chăm chỉ học hành nhé.”

Quý Duy viết thêm cụm từ "tặng Du Tiểu Nam" trên poster, rồi dịu dàng đưa cho cô bé.

Ôm poster, Du Tiểu Nam bước ra khỏi khu vực triển lãm rồi đột nhiên dừng lại.

Mẹ Du nhìn cô con gái ngơ ngác: “Sao vậy Nam Nam, không thoải mái chỗ nào à?”

Du Tiểu Nam ôm chầm lấy bà lắc đầu: “Mẹ ơi, con sẽ không chơi điện thoại trong giờ học nữa, con phải chăm chỉ học hành.”

Đây là lần đầu tiên Nam Nam nói thế...

Mẹ Du vỗ nhẹ lưng con gái, quay đầu nhìn thiếu niên đang ngồi trong khu triển lãm, chợt nhớ đến điều gì, mở điện thoại ra: “A lô, ông Vương à, tôi đây, gần đây ông có đề nghị mời streamer quảng cáo phải không, tôi giới thiệu cho ông một người...”

Đứng bên cạnh, nhân viên có mái tóc xoăn sóng cũng ngạc nhiên nhìn Quý Duy ký tặng, mặc dù nói buổi gặp mặt người hâm mộ này là phúc lợi cho fan, nhưng mọi người đều hiểu ngầm kèm theo là bán hàng quảng cáo, dường như chỉ có Quý Duy thực sự coi buổi gặp mặt là phúc lợi.

Điều khiến cô càng bất ngờ hơn, thời gian trôi đi, người xếp hàng trước các streamer khác càng lúc càng ít, thậm chí có hai streamer kết thúc buổi gặp mặt sớm.

Trong khi đó, số người xếp hàng trước mặt Quý Duy không giảm mà còn tăng thêm, cô làm hội chợ được 4, 5 năm rồi, lần đầu tiên thấy streamer game được yêu thích đến thế. 

Cô không khỏi hỏi vài cô gái đứng cuối hàng: “Các cô là fan của cậu ấy à?”

Không ngờ vài cô gái lắc đầu.

Cô ngơ ngác: “Vậy tại sao các cô...”

Trong khu vực xếp hàng không có ghế, từ cuối hàng lên đầu ít nhất cũng mất 3 tiếng đồng hồ, nếu không phải fan sao có thể kiên nhẫn thế. 

Một cô gái mặc đồng phục đội Tân Thủ Thành nhận ra sự kinh ngạc trong mắt cô, chủ động nói: “Vì cậu ấy quá đẹp trai!”

Mọi người bắt đầu xì xầm bàn tán.

“Tôi xếp hàng ở khu vực hát karaoke xong thì có người nói bên này có hotboy, vì quá đẹp trai nên tôi qua luôn!”

“Tôi chỉ là fan nhỏ thôi, có xem show của cậu ấy, cậu ấy thể hiện rất xuất sắc.”

“Hả, cậu ấy còn đóng show à, dân otaku như tôi hoàn toàn không biết gì về showbiz cả.”

“Để tôi cho xem video cậu ấy vẽ tranh, còn hot cả nước ngoài nữa...”

...

Nhân viên tóc xoăn không khỏi cảm thán, ngoại hình đẹp là lợi thế bẩm sinh, ngồi im đó thôi đã thu hút vô số fan rồi, người khác học cũng không được. ( truyện trên app T Y T )

*

Do quá đông người xếp hàng xin chữ ký nên buổi gặp mặt kết thúc muộn, một số streamer quen biết hẹn nhau đi ăn tối, ở một nhà hàng nổi tiếng.

Quý Duy cũng muốn đi, nhưng cậu không đi.

Bởi vì thần tượng của cậu có nhắn tin.

【Lục Thận Hành】: Đã lên máy bay chưa?

Thần tượng của cậu vẫn đang bận quảng bá ở Giang Châu mà, sao biết cậu đã đến rồi? Nhưng Quý Duy vẫn đè nén nghi ngờ trong lòng, trả lời:

【Quý Duy】: Chưa, vừa kết thúc. 

Thần tượng của cậu không trả lời tin nhắn.

Đó là câu hỏi rất lịch sự, cũng chẳng có gì để trả lời.

Quý Duy thở dài, nghĩ bụng mình thật sự không biết bắt chuyện, định tắt điện thoại thì Lục Thận Hành gửi thêm một câu.

【Lục Thận Hành】: Tốt

Cậu chớp mắt ngơ ngác, không hiểu ý Lục Thận Hành là gì, có phải là “khá tốt” hay “biết rồi”.

Ngay giây sau cậu đã hiểu - 

【Lục Thận Hành】: Đợi anh tới đó.

Quý Duy nắm chặt điện thoại.

Trái tim đập thình thịch.

Giữ thế nào cũng không kiềm được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play