Khi Quý Duy quay về ký túc xá đã gần một giờ đêm, lúc đang đánh răng cậu nhận được thông báo Weibo, định vuốt qua thì phát hiện liên quan đến mình.

—— Giới giải trí sắc sảo chân thành xin lỗi Quý Duy

Cậu bấm vào Weibo.

【Giới giải trí sắc sảo】 Bản thân tôi xin lỗi về những lời nói không đúng sự thật trước đây có liên quan đến vi phạm danh dự, Weibo gốc đã xóa, mọi người giúp chia sẻ lại, cảm ơn!

Dĩ nhiên, phần bình luận dưới Weibo đầy bất ngờ.

【Cá hồi béo】 Blogger à, nếu bị bắt cóc thì nháy mắt đi.

【Cà chua bò】 Giỏi thật đấy, một người chưa ra mắt có thể khiến blogger ba triệu người theo dõi xóa bài, nói không PR ai tin chứ.

【Nếp nhăn】 +1

Do ngày càng nhiều người nghi ngờ, hoàn toàn không đạt hiệu quả như mong đợi, blogger này ban đầu còn chân thành trả lời từng người giải thích, sau khi liên tiếp bị chỉ trích kiếm tiền rửa tiền, có vẻ hoảng hốt.

Anh ta trực tiếp đăng ảnh chụp mời hàng loạt tin nhắn nhận tiền viết bài, chuyển khoản, khẳng định anh ta chỉ nhận tiền viết bài, không bao giờ nhận tiền xóa bài!

【Bánh sandwich】 Hành động phá hủy cơm áo gạo tiền của mình, tôi thực sự nghẹt thở!

【Người tuyết】 Vậy bài tháng đầu năm 《Đường đi tiểu tam của hoa khôi giải trí tám một tám 》 cũng là nhận tiền viết à? Trời ơi, cảm giác như được ăn trái cây ngọt ngào của năm, chắc phải là người trong công ty làm đó chứ?

【Tròn tròn tròn】 Up lên đi! Tôi cảm thấy tối nay giới giải trí sẽ xé xác nhau, hấp dẫn quá! 

【Cảnh non nước】 Xin blogger đòi lời xin lỗi với chị tôi!!! Quý Duy cần xin lỗi, chị tôi cũng cần xin lỗi, kiếm tiền tung tin đồn có vui không!

............

Khỏi phải đọc nữa.

Các fandom xé xác lẫn nhau đến tinh phong huyết vũ.*

(*nghĩa là đẫm máu, mưa máu gió tanh.)

Mất đi sự tin tưởng, tài khoản Giới giải trí sắc sảo vốn tự xưng công tâm khách quan coi như xong đời, dân mạng đâu còn tâm trí quan tâm một người chưa ra mắt nhỏ bé.

Quý Duy không ngốc, hiểu rằng chắc chắn có người đứng sau giúp đỡ, và... không thể là ai khác ngoài thần tượng của mình, khiến cậu không suy nghĩ nhiều đã ra ban công, che cửa lại.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up! 

Rồi, hồi hộp gọi điện cho Lục Thận Hành. 

Điện thoại vang lên tiếng tút tút chờ đợi, cậu liếc nhìn tòa nhà đối diện tối om, đột nhiên nhận ra một vấn đề nghiêm trọng.

Bây giờ đã một giờ đêm, thần tượng của mình chắc đã ngủ rồi, sao cậu có thể gọi điện chứ!

May là chưa kết nối, Quý Duy vội cúp máy.

Cậu đứng hít thở khí trời một lúc, bình tĩnh lại rồi chuẩn bị quay vào, đột nhiên điện thoại reo lên, một cuộc gọi tới, cậu tưởng là quảng cáo rác, trượt màn hình ra thì rất bất ngờ, là... Lục Thận Hành.

Thần tượng của cậu thật sự gọi lại... 

Mặc dù cũng không phải hành động đặc biệt với cậu, nhưng trái tim Quý Duy đập thình thịch, hít sâu một hơi rồi mới nghe máy, lên tiếng trước Lục Thận Hành: “Anh Lục, cảm ơn anh.”

Là lời cảm ơn thật lòng.

Cậu nói với chút lo lắng: “Thật ra em không sao cả, họ muốn nói gì thì nói, em không để ý những thứ đó, chỉ sợ ảnh hưởng đến ngài Lục, em mới thực sự có lỗi... ”

Người đàn ông im lặng nghe cậu nói hết, “Ừm” một tiếng. 

Sau khi nói ra suy nghĩ, Quý Duy mới thấy yên tâm hơn, định nói lời chào tạm biệt Lục Thận Hành.

Nhưng ngay sau đó anh nói: “Nhưng tôi quan tâm.” 

Giọng anh nghiêm túc, hơi mệt mỏi hơn bình thường.

Không ngờ nhận được câu trả lời như vậy, tim Quý Duy đột nhiên dừng lại một nhịp.

Anh ấy với mọi người đều dịu dàng như thế à...

Một loại cảm xúc ấm áp từ từ quấn quýt trên trái tim, ban đầu chỉ là một mảnh lá rung rinh, sau trở thành cây đại thụ bao phủ cả trái tim. 

Đột nhiên, muốn gặp anh.

“Ngày mai anh rảnh không, em muốn mời anh ăn cơm cảm ơn anh.” Quý Duy siết chặt tay vào lan can, hồi hộp đến mức toát mồ hôi. 

“Ngày mai à...”, giọng Lục Thận Hành ngừng một chút, có vẻ không chắc chắn: “có thể tôi bận.”

Thần tượng của cậu bận quá.

Cậu không nên hỏi...

“Không sao, em chỉ lỡ hỏi thôi,” giọng Quý Duy không có gì bất thường: “anh cứ bận việc của anh.” 

“Ngủ ngon, Quý Duy.”

Người đàn ông dùng giọng thì thầm, như gần ngay bên tai vậy, thậm chí còn nghe thấy tiếng thở đều đều.

Quý Duy nhắm mắt lại: “Chúc ngủ ngon, anh Lục.”

*

Tần An, tại phim trường.

Đã gần một giờ ba mươi sáng.

Lục Thận Hành ngồi trên ghế, nhìn chiếc điện thoại đã tắt, ổn định cảm xúc một lúc rồi đi tới trước cúi người nói với đạo diễn: “Quay đêm đi.”

Đạo diễn phim <Nhật Thực> là người khoảng chừng hai mươi mấy tuổi, anh vui sướng một lúc rồi do dự: “Thân thể cậu chịu đựng được không?”

Họ quay phim với ngân sách nhỏ, kinh phí ban đầu đã hạn hẹp, vì vướng vấn đề kiểm duyệt nên ngày mai còn phải bổ sung một ngày đêm cảnh quay, quay đêm tiết kiệm được chi phí địa điểm, thiết bị, âm thanh cũng tốt hơn.

Nhưng rất làm phiền Lục ảnh đế. 

Anh đã mất ba năm viết kịch bản Nhật Thực, bán nhà để có kinh phí sản xuất, nhưng thực sự quay phim thì không ai chịu diễn.

Anh cầm tập kịch bản lo lắng tìm đến Lục Thận Hành, hoàn toàn không hy vọng gì. 

Nhưng vài ngày sau Lục Thận Hành đọc xong kịch bản đã tự động tìm anh, đồng ý tham gia bộ phim không ai kỳ vọng này.

“Không sao, quay đi.” 

Lục Thận Hành lắc đầu.

Nghe thấy anh nói Ứng Quan Tiêu ở bên cạnh nhíu mày, có vẻ muốn nói gì đó nhưng vì đạo diễn ở đó nên không tiện.

Lục Thận Hành thường hoà nhã kín đáo, nhưng khi anh bắt đầu diễn xuất, chỉ có thể dùng một từ để miêu tả. 

—— Rực rỡ muôn vàn.

Dù không có một câu thoại, tất cả ánh mắt đều tập trung vào anh, anh sinh ra để diễn xuất, định mệnh sẵn cống hiến cho nghệ thuật sân khấu. 

Tới tận lúc bình minh thì mới kết thúc quay, Lục Thận Hành lên xe, mở nút thứ hai áo sơmi, mệt mỏi xoa nhẹ trán. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Vẻ mặt Ứng Quan Tiêu không được tốt cho lắm, đưa anh ly nước ấm: “Có một câu tôi luôn muốn nói với cậu, cậu cho rằng diễn xuất quan trọng nhất, nhưng tôi nghĩ diễn xuất cũng không quan trọng hơn tính mạng, sống khỏe mạnh là quan trọng nhất.”

“Tôi biết.” 

Lục Thận Hành cúi đầu xuống.

"Cậu biết mà vẫn thức đêm quay phim à?" Ứng Quan Tiêu hơi tức giận, giọng điệu khá mạnh: "Cậu gần ba mươi tuổi rồi, không còn là thanh niên hai mươi nữa."

"Không còn cách nào." Lục Thận Hành uống một ngụm nước, nói nhẹ nhàng: "Người nhà còn đợi tôi về, đàn ông độc thân như anh sẽ không hiểu đâu."

Ứng Quan Tiêu: "..."

Chủ nhật không có lớp, về lý thuyết Quý Duy phải livestream, nhưng tâm tư cậu đang rối loạn, nên đã xin nghỉ trên Weibo. 

【Quý Duy chơi game】Hôm nay về nhà, xin nghỉ một ngày.

Do weibo quá sơ sài, nên fan dưới comment rầm rộ.

【Hoa ăn thịt người】Không phải gặp đại thần Văn Trang trên show Thiếu Niên Esports rồi đấy chứ, nghe nói đại thần dẫn theo bạn trai mới khi ghi hình, đây là phân đoạn thảm khốc gì thế?

【Ong chúa】Duy Duy không nói tham gia show của đài địa phương à, chắc không phải Thiếu Niên Esports đâu, vì... khách mời lại còn khá đẹp trai, đặc biệt là Văn Trang, anh ấy thật sự rất đẹp trai. 

【Hoa hèn hạ】Ôi, sau khi tham gia show số người theo dõi Văn Trang gần một triệu rồi, bao giờ Duy Duy mới nổi tiếng đây?

【Vùng đất chết】Trong đời này thôi.

Khi nhìn thấy cái tên Văn Trang, Quý Duy vẫn còn chút hoang mang, nếu không phải fan nhắc nhở cậu là "kẻ vứt bỏ chồng" tàn nhẫn của Văn Trang, cậu còn không nhớ ra người này.

Là do nhan sắc thần tượng của cậu không đẹp nữa hay giọng nói không còn gợi cảm nữa?

Cậu rời ký túc xá, vừa đi vào siêu thị nhỏ xem video hot, chỉ lướt qua bảy tám bài thì toàn... video cắt ghép CP?

Ví dụ như 【Lục Duy chắc chắn là tình yêu thật】,【Hơi ngọt (Lục Duy)】, 【Quốc Phong tình yêu thực tế】,【Giới thiệu Lục Duy】...

Nhờ kỹ thuật cắt ghép quá tốt, thậm chí còn có kỹ thuật gia làm cả video 18+, khiến hai má Quý Duy nhanh chóng ửng đỏ. 

Nếu thần tượng của cậu vào siêu thị thấy những chủ đề này thì thật sự quá ngượng!

Mấy fan lớn không quản lý gì à?

Cậu nhắn tin riêng cho người quản lý.

【Fan hâm mộ nhỏ của anh Lục】 Toàn bài viết của fan CP trong siêu thoại không hay lắm, fan đơn cũng sẽ buồn mà, em nghĩ cần kiểm soát nghiêm ngặt về ngôn từ, giữ cho siêu thị trong lành.

【Chỉ yêu Thận Hành】 Fan CP im lặng hai giây, cậu muốn kiểm soát tôi à? 

【Fan hâm mộ nhỏ của anh Lục】 ...

Ngay lúc đó, điện thoại Quý Duy reo lên. 

Là thần tượng cậu gọi tới.

Gọi nhầm à?

Quý Duy do dự một lúc rồi nghe máy.

"Em ở đâu?"

Giọng nói của Lục Thận Hành vang lên.

Không biết có phải ảo giác của Quý Duy không, cảm giác giọng anh hôm nay nghe mệt mỏi hơn, hơi khàn khàn. 

Quý Duy vừa đeo ba lô ra ngoài: "Ở ký túc xá, chuẩn bị về nhà."

"Nhà em ở Yến Thành à?" 

Người đàn ông hỏi một cách lơ đãng.

Quý Duy đóng cửa phòng: "Ừ, ở Tây Sơn, đi xe nửa tiếng là tới."

"Trùng hợp thật," người đàn ông ngừng một chút, rồi thấp giọng nói: "Tôi cũng phải đến Tây Sơn." 

Quý Duy chưa kịp vui mừng thì Lục Thận Hành chậm rãi nói tiếp: "À quên, ghé thăm gia đình luôn." 

Nghe đến ba chữ gặp gia đình, cả người Quý Duy cứng đờ.

Đến giờ cậu vẫn chưa dám nói với bố cậu là mình đã kết hôn (T_T).

Thậm chí cả sổ hộ khẩu cũng lén lấy.

*

Bố Quý Duy là giáo viên Ngữ văn trung học, việc đưa con trai vào Đại học Yến Thành là niềm tự hào của ông.

Ông ngồi trong phòng khách, tổ chức họp phụ huynh học sinh lớp 12: "Năm cuối cấp là năm quan trọng nhất, có mấy điều phụ huynh nhất định phải cẩn thận, một là yêu sớm, hai là chơi game, ba là theo đuổi thần tượng..."

Bố Quý hắng giọng: "Theo đuổi thần tượng đừng nghĩ là chuyện nhỏ mà không chú trọng, đặc biệt là cái tên Lục Thận Hành đó, các anh chị nhất định phải cẩn thận, lớp tôi dạy mười cô gái thì chín cô thích anh ta, ngày nào cũng Lục Thận Hành Lục Thận Hành, còn quan tâm thành tích không? Tôi ghét anh ta nhất." 

"Hồi đó Duy Duy cũng thích anh ta, trước kỳ thi một tháng mua vé tàu đi dự sự kiện quảng bá gì đó luôn, mà đó còn là tháng chuẩn bị thi. "

Bố Quý cảm thấy tay áo mình bị người cạnh kéo nhẹ, ông kiên nhẫn nói: "Có câu hỏi thì đợi tôi nói xong hãy hỏi."

Ông tiếp tục: "May mắn là tôi phát hiện ra, tịch thu hết poster trong phòng nó, dùng tình cảm khuyên nhủ, sau đó Duy Duy ngoan ngoãn nói với tôi ba à con sẽ không theo đuổi thần tượng nữa, sau đó trong nhà thật sự không còn đồ gì liên quan đến Lục Thận Hành cả." 

Tay áo ông lại bị người cạnh kéo, ông định mở miệng thì người phụ huynh kia chỉ tay về phía sau ông.

Bố Quý nhíu mày, quay đầu nhìn lại. 

Chỉ thấy con trai và một người đàn ông đi cùng vào cửa. 

Người đàn ông nhan sắc tuấn tú, có vẻ hơi quen mắt, bố Quý cố nhớ xem đã gặp ở đâu chưa. 

Chợt - 

Ông chợt nhớ ra, đây không phải là Lục Thận Hành trên poster sao!

"Thưa thầy, không phải thầy nói nhà thầy không còn dính dáng gì đến Lục Thận Hành sao?" Phụ huynh kia nghi ngờ hỏi.

Sao còn có cả người thật nữa?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play