Nghe được giọng điệu châm ngòi của Triệu Dịch Nhiên, mắt Tô Noãn trợn tròn, sau đó mỉm cười xoay người, khi nhìn Triệu Dịch Nhiên còn cười thẹn thùng.
“Haiz, tôi cũng không muốn nói thẳng ra thế này đâu, nhưng hết cách rồi, có vài người sinh ra đã làm người khác thích, được săn đón bao bọc, không giống vài người khác… có số lao lực.”
Giọng nói của Tô Noãn trầm xuống, rõ ràng nhìn thấy lạnh lẽo và khinh thường hiện lên nơi đáy mắt Triệu Dịch Nhiên nhưng chỉ lướt nhanh qua, sau đó cô thấy Triệu Dịch Nhiên quay đầu nhìn những người ở trong lều trại phía sau, xoay người lần thứ hai, trong mắt cô ta tràn đầy thương cảm.
“Cô Tô, cô cũng thấy rồi đó, trong đoàn đội của chúng ta có rất nhiều người đã cạn lương thực, mấy hôm nay, rau dại trên đường cũng bị hái sạch, mọi người đều chịu đói, còn mấy người lại thừa lương thực, nên xin cô phân phát chút ít cho những người đáng thương này được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT