Chương 1: Thịt Tươi Thân Ái Đừng Hắc Hóa 01
"Đừng có lải nhải nữa, anh có nói tới rách họng thì tôi cũng trả cho anh hai chữ, không làm!" Tô Noãn mặt vô biểu tình ngồi dưới đất, lạnh lùng nhìn đám mây trên đỉnh đầu, một đám mây biết nói chuyện.
Cô nhớ rõ bản thân đang trên đường đi vào một vùng núi nghèo làm công ích, sau đó xe bị lật, tiếp theo thì cô xuất hiện trong không gian đầy sương mù này. Rồi một đám mây biết nói xuất hiện, giống hệt như bán hàng đa cấp, miệng lưỡi lưu loát thuyết phục cô đi làm nhiệm vụ gì đó.
Giọng của đối phương rõ ràng là ngữ điệu ong ong của máy móc, lại còn bày đặt giả vờ hướng dẫn từng bước một cho cô, Tô Noãn thật sự rất cạn lời.
Các fan em gái dễ thương yêu kiều còn đang chờ cô tới sủng ái che chở, làm gì có thời gian mà đi làm mấy cái nhiệm vụ chó má gì đó, nếu có thì cô đã sang Thái Lan chuyển giới cho rồi!
Thôi bỏ đi, nhắc tới lại chạm vào chỗ đau!
Thân là một thế hệ ảnh hậu Kim Ưng mới, cuộc sống của Tô Noãn có thể xem như hoàn mỹ, da trắng chân dài, có tiền có sắc có kỹ thuật diễn... ngoại trừ không hài lòng với giới tính của bản thân!
"Dù sao hồn của cô đã bị giam cầm ở chỗ này rồi, thân thể hiện tại thì đang trong tình trạng hôn mê, trong hiện thực, như cô người ta gọi là người thực vật!"
Hệ thống thuyết phục không thành thì bắt đầu chơi trò khích tướng.
Tô Noãn ha hả: "Vậy tôi đây cứ thích làm người thực vật đấy, không phải động đậy cứ nằm phơi nắng thôi, hạnh phúc chán..."
Thấy Tô Noãn không hề do dự, biểu hiện một dáng vẻ vô cùng kiên quyết, hệ thống hóa hình đám mây lại phát ra những thanh âm ong ong như máy móc bị tắc nghẽn. Một lúc lâu sau thanh âm đó mới dừng lại, một lần nữa thay đổi sách lược, âm điệu máy móc vang lên: "Tô Noãn, kỹ thuật diễn và giá trị nhan sắc cùng lúc tồn tại trên một tân thế hệ ảnh hậu, giới tính nữ, yêu thích phụ nữ, mộng tưởng lớn nhất là bản thân có được một thân thể nam tính hoàn hảo không tì vết, trở thành một người đàn ông hoàn mỹ, được thể nghiệm cảm giác yêu thương che chở các em gái mềm mại xung quanh!
Xét thấy tính cách kiên cường bất khuất, vẻ ngoài hoàn mỹ không khuyết điểm cùng với kỹ năng diễn xuất xuất thần nhập hóa, quyết định lựa chọn ký chủ cho hệ thống "nữ phụ pháo hôi mạnh mẽ phản công", khen thưởng cho nhiệm vụ là một thân thể nam tính hoàn hảo..."
Tô Noãn còn đang kinh ngạc không biết tại sao cái hệ thống này lại hiểu biết mình như thế, vừa nghe xong đã lập tức ngẩng đầu.
"Anh vừa nói gì cơ?"
"Tô Noãn, kỹ thuật diễn và giá trị nhan sắc..."
"Dừng, những thứ này tôi đều biết rồi, quan trọng là câu cuối cùng, một thân thể hoàn hảo gì gì đó, nói cho rõ ràng..."
Hệ thống cười thầm vì thực hiện được gian kế, ngay sau đó bắt đầu giải thích: "Chỉ cần cô lựa chọn trở thành ký chủ, tiếp nhận các nhiệm vụ hệ thống giao cho, nếu hoàn thành, cuối cùng sẽ nhận được khen thưởng của hệ thống: Một thân thể nam tính hoàn hảo hoàn toàn phù hợp với mong muốn của cô."
Tô Noãn cảm thấy nước miếng của cô sắp rơi xuống rồi, trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng, chờ cô biến thành đàn ông thực thụ rồi, đến lúc đó thân thể mềm mềm của các em gái đó, he he he...
Trấn định lại, Tô Noãn ho khan một tiếng: "Chuyện đó, nhàn rỗi cũng là nhàn, chi bằng, làm cái nhiệm vụ ha?"
Còn chưa dứt lời, thanh âm của hệ thống nhanh chóng vang lên, giống như sợ cô đổi ý: "Hệ thống nữ phụ pháo hôi mạnh mẽ phản công", hệ thống đánh số 94438 quyết định lựa chọn ký chủ tên họ Tô Noãn, nhiệm vụ chờ đợi chuẩn bị mở ra..."
Tô Noãn ngây người.
Không phải đang thảo luận à, sao đã thành quyết định lựa chọn rồi, còn nữa, cái gì mà 94438, hệ thống đánh số kiểu gì mà nghe õng ẹo thế chứ.
Không đợi cô phục hồi tinh thần, âm thanh của hệ thống lần thứ hai vang lên.
"Xét thấy đây là lần đầu làm nhiệm vụ của ký chủ Tô Noãn, phá lệ cho một phút thời gian để tìm hiểu nhiệm vụ hệ thống giao cho, mời ký chủ chuẩn bị tốt để tiếp thu cốt truyện và ký ức của nguyên chủ trong vị diện lần này."
Sau đó, Tô Noãn lập tức cảm thấy thanh âm ong ong vang lên, đầu cô như thể bị nhét vào vô số đồ vật, đau đớn như muốn vỡ ra.
Thế cô mới biết được, cái gọi là ký chủ của hệ thống, nghĩa là cô phải mang theo hệ thống này cùng xuyên đến các vị diện khác nhau, hoặc là nói thời không bất đồng, hoàn thành nhiệm vụ nữ phụ pháo hôi phản công.
Không sai, nhân vật mỗi lần cô xuyên vào đều là nữ phụ pháo hôi, sau đó phải dùng thân phận pháo hôi đó công lược các nhân vật là boss phản diện và những gã đàn ông tồi.
Cái gọi là công lược, chính là khiến cho boss phản diện và những tên đàn ông xấu xa đó đối với cô khăng khăng một mực. Tiêu chuẩn đánh giá là giá trị hảo cảm do hệ thống đo lường.
Tô Noãn muốn mắng mợ nó!
Cô đường đường là ảnh hậu Kim Ưng, thế mà bắt cô đi làm nữ phụ, đúng là chết tiệt thật... Từ từ, cô quên hỏi cái hệ thống 38 đáng ghét này rồi, nó còn chưa nói nó có tất cả bao nhiêu nhiệm vụ nữa. A!
Không đợi Tô Noãn mắng chửi xong, cốt truyện trong đầu lập tức triển khai.
Trong vị diện này, thân phận của cô là nữ phụ Tô Noãn, là em gái cùng cha khác mẹ của nữ chính Tô Anh. Cô là con riêng của ba nữ chính.
Ba của nữ chính Tô Anh là thương nhân nên từ bé Tô Anh đã được nuông chiều. Tô Noãn thì được mẹ mình một mình nuôi lớn, sau khi mẹ cô ấy chết vì bệnh, Tô Noãn được ba Tô đón về Tô gia. Từ một đứa nghèo nàn thoắt cái trở thành con gái nhà giàu, thay đổi lớn như vậy khiến Tô Noãn cảm thấy cực kỳ tự ti.
Cô trông thấy Tô Anh được nuông chiều từ bé lớn lên, vừa tri thư đạt lý vừa thiện lương đơn thuần, trong lòng vì thế nên trào ra vô vàn tự ti và ghen ghét. Thiếu nữ tự ti sẽ rất dễ dàng biến thành phản nghịch, Tô Noãn trở thành một học sinh theo phong cách Smart du côn, ngày thường đều hút thuốc, uống rượu, đánh nhau ẩu đả, bắt nạt bạn học, cô giống như coi việc khiến ba ruột tức giận và làm khó dễ Tô Anh là mục tiêu của cuộc đời mình!
Không giống với Tô Noãn, từ nhỏ Tô Anh đã là tiểu công chúa. Bên người công chúa tự nhiên sẽ có những vương tử và kỵ sĩ, cũng không thiếu người yêu thầm.
Vai ác lớn nhất Tô Noãn phải công lược chính là một người yêu thầm Tô Anh, Trình Ngộ.
Trình Ngộ lớn lên ở cô nhi viện từ nhỏ. Lúc mười tuổi từng được nhận nuôi một lần, nhưng không bao lâu cậu đã làm cha nuôi của mình bị thương rồi bị đưa về cô nhi viện. Kể từ lần bị trả về này, bởi vì bị cô nhi viện đánh giá là có hiềm nghi bạo lực và tính tình công kích, nên chờ đến khi có người tới muốn nhận con nuôi đều sẽ không đến lượt cậu nữa.
Vì điều này mà năm nay cậu đã 17 tuổi nhưng vẫn sống ở cô nhi viện. Hơn nữa, chính bởi không có người nhận nuôi nên tính cách cậu càng thêm trầm mặc tối tăm. Mọi người đều đồn đãi, nói tâm lý cậu có vấn đề, đạo đức không tốt.
Nhưng nghèo khó tối tăm kết hợp với thành tích tốt, Trình Ngộ trở thành vai ác pháo hôi bị Tô Noãn bắt nạt nhiều nhất. Thế nhưng trước nay Trình Ngộ không buồn lên tiếng, cho đến một lần Tô Noãn bắt nạt Trình Ngộ bị chị gái Tô Anh bắt gặp nên cứu cậu, sau đó lại thêm vài lần bảo vệ Trình Ngộ không để Tô Noãn bắt nạt. Thiếu niên tự ti trầm mặc bắt đầu thầm thích Tô Anh, cô gái giống như một công chúa.
Nhưng bên người Tô Anh vẫn còn những người khác yêu thầm cô ấy. Những tên đàn ông tồi mà lần này Tô Noãn phải công lược là một trong số đó, cụ thể là hai người: Hàn Liệt lạnh lùng, Triệu Triệt ngả ngớn.
Hàn Liệt và Triệu Triệt đều là thiếu gia nhà giàu, bởi vì Tô Noãn ghen ghét, nhiều lần khiêu khích Tô Anh nên hai người bọn họ ghét cay ghét đắng cái đồ nhà quê phong cách Smart du côn là cô ấy. Đồng thời cũng vì thay Tô Anh trút giận, giáo huấn Tô Noãn, cũng như tranh đoạt Tô Anh, bọn họ quyết định nghĩ kế sách, sau đó nghĩ ra một cách cực kỳ tà ác.
Bọn họ sẽ đồng thời giả vờ theo đuổi đứa con riêng Tô Noãn, ai mà theo đuổi Tô Noãn thành công trước thì sẽ là người chiến thắng, người thua phải chủ động không theo đuổi Tô Anh nữa, hơn nữa, người theo đuổi Tô Noãn thành công còn phải đứng trước mặt tất cả mọi người nói ra chân tướng, đá Tô Noãn, nhục nhã Tô Noãn!
Sau khi Hàn Liệt theo đuổi được Tô Noãn thì vứt bỏ cô ấy, đồng thời còn hết sức khinh thường và nhục mạ. Bấy giờ Tô Noãn bắt đầu sụp đổ.
Cô ấy cho rằng đây đều là do Tô Anh sai nên đi tìm Tô Anh cãi nhau một trận, hại Tô Anh dầm mưa phát sốt. Sau khi chuyện này bị Hàn Liệt biết, cậu ta tìm người giáo huấn Tô Noãn, nhưng những người này lại thấy sắc nảy lòng tham, cường bạo Tô Noãn, lúc này Tô Noãn đã hoàn toàn điên cuồng.
Cô ấy tính tất cả mọi chuyện lên đầu chị gái Tô Anh, khi Tô Anh và bạn trai mình, cũng là nam chính Chu Diệp tình cảm gắn bó keo sơn thì hạ thuốc bò lên giường Chu Diệp, còn để nữ chính Tô Anh tận mắt nhìn thấy.
Tô Anh cực kỳ đau lòng chạy khỏi đó, lại bị một đám lưu manh luân gian.
Tô Anh tự sát không thành, sau đó có nam chính Chu Diệp làm bạn, đi ra nước ngoài chữa vết thương lòng... Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, Trình Ngộ vẫn luôn trầm mặc xuất hiện.
Không ai biết, không lâu trước đó, bởi vì một vài nguyên nhân, Trình Ngộ bị người hãm hại, bán cho mấy tên nhà giàu có đam mê biến thái, tính cách vốn đã tối tăm của cậu nay trở nên cực đoan vặn vẹo. Nếu nói trong sinh mệnh của cậu có một tia sáng duy nhất, chống đỡ cậu tiếp sống, thì đó là Tô Anh.
Nhưng hy vọng duy nhất là Tô Anh cũng bị Tô Noãn dập tắt!
Tô Anh đi nước ngoài không bao lâu, Tô Noãn mất tích, người khác đều cho rằng cô áy náy nên bỏ đi, nhưng không ai biết cô ấy bị Trình Ngộ cầm tù, bị cậu dùng mọi cách tra tấn sau cùng là giết chết! Như vậy còn chưa xong, sau khi giết chết Tô Noãn, nội tâm tiềm tàng ác ma của Trình Ngộ bị đánh thức triệt để, cậu hóa thân thành sát thủ liên hoàn trong bóng đêm, giết sạch những tên lưu manh khinh nhục Tô Anh lúc trước, giết tên cha nuôi đã từng nhận nuôi cậu, thậm chí giết cả viện trưởng đã nuôi dưỡng cậu mười mấy năm ở cô nhi viện. Cuối cùng cậu bị bắt, bị phán tội tử hình!
Nhưng cậu lại ngay trước khi hành hình vượt ngục cùng với phạm nhân trong ngục giam. Sau khi rời khỏi đó, Trình Ngộ mới thật sự bộc lộ bản chất đặc thù của boss phản diện.
Cậu buôn lậu súng ống đạn dược, buôn bán ma túy, giết người phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm, trở thành lão đại giới hắc đạo tiếng xấu vang xa.
Cuộc đời của cậu đã không còn bất kỳ hy vọng sống nào nữa, cậu đơn giản chỉ muốn mọi người xuống địa ngục cùng mình mà thôi... Vào lúc không biết đã dính bao nhiêu mạng người, làm bao nhiêu gia đình tan cửa nát nhà, Trình Ngộ mới bị bắt một lần nữa trong khi buôn lậu... Còn nam nữ chính tha hương nơi ngoại quốc đã song túc song tê(*), thậm chí còn không biết có người vì cô làm đến một bước như vậy...
(*) Ý nói đôi nam nữ yêu nhau như hình với bóng, gắn bó keo sơn.
Sau khi biết hết cốt truyện, Tô Noãn chỉ muốn mắng khốn kiếp!
Kỹ thuật diễn của cô tốt không sai, nhưng vấn đề là cô chỉ thích em gái thân thể mềm mại thôi, bây giờ lại muốn cô dùng toàn bộ thủ đoạn bắt vào tay mấy tên không phải tâm lý vặn vẹo thì cũng là tư tưởng ác độc...
Quả nhiên là hệ thống 38 chết bầm, tôi X anh...
Tô Noãn còn chưa mắng xong mấy lời thô tục, trong giây lát, trước mắt cô sáng ngời. Ôm đầu đột nhiên đau đớn, cô nghe thấy thanh âm chói tai của một cái tát vang lên.
"Tao đi mẹ mày, ông đây nói mày gian lận thì là gian lận, còn không chịu thừa nhận đúng không, anh em đâu, lột hết quần áo nó ra cho tao, tao không tin không tìm được chứng cứ nó gian lận!"
Lòng Tô Noãn đột nhiên xuất hiện một dự cảm không tốt, cô ngẩng đầu lên, tầm mắt xuyên qua mấy tên côn đồ hoa hòe loè loẹt, thấy được một thiếu niên quần áo lộn xộn, mặt mày xám tro bị vây bên trong.
Áo khoác đồng phục của thiếu niên bị kéo xuống, một tên lưu manh cao to vừa lôi kéo đồng phục của cậu vừa dơ tay đập vào đầu cậu.
Thiếu niên cúi đầu nên không thể nhìn rõ gương mặt, cậu trầm mặc, chật vật nhưng không chịu khuất phục, bị tát liên tục vào đầu cũng chỉ biết chịu đựng. Tay cậu nắm chặt áo khoác của mình, không muốn bị người khác lột xuống.
Lúc này Tô Noãn cũng nhớ ra, trong nguyên tác, đây hẳn là trường hợp boss phản diện Trình Ngộ bị đám côn đồ cố ý kéo ra nhục nhã. Lúc trước, pháo hôi Tô Noãn đứng bên cạnh xem diễn ồn ào, trơ mắt nhìn thiếu niên Trình Ngộ bị đám người này lột chỉ còn lại quần lót, thân thể thon gầy đáng thương, cậu run rẩy ôm lấy mình, cúi đầu không nói một câu!
Mợ nó, tại sao cô và pháo hôi lại có cùng một cái tên chứ!
Tô Noãn muốn mắng mẹ kiếp, nhưng vừa thấy tên côn đồ bên cạnh bắt đầu lột giày của Trình Ngộ, bắt đầu cười nhạo Trình Ngộ đi tất rách thì đến mẹ kiếp cô cũng mắng không ra nổi nữa rồi!
Đây chính là biến thái cuồng giết người trong tương lai đấy, mấy tên ngu xuẩn này hiện tại bắt nạt cậu ta, tương lai cậu ta sẽ tính hết lên đầu Tô Noãn... Chết tiệt!
Mắt thấy những tên đó cười vang chuẩn bị kéo quần của Trình Ngộ!
Tô Noãn vội vàng hét lớn một tiếng: "Dừng tay!"
Những tên côn đồ sửng sốt, quay đầu lại xem... Tô Noãn hít một hơi thật sâu sau đó lộ ra nụ cười tươi tắn mang phong cách Smart của nguyên chủ.
"Chúng mày mẹ nó nghe không hiểu tiếng người à, mọi người đều nói cậu ta không gian lận rồi còn gì!" Nói xong, cô vừa cắn răng vừa nhận mệnh đi qua, nhặt quần áo của Trình Ngộ bị ném dưới đất lên, nhìn quần áo dơ bẩn, cô vỗ vỗ vài cái mới ném vào người cậu ta.
"Này, quần áo của cậu...... Không gian lận thì cậu phải nói ra chứ, cậu không nói sao bọn họ biết được cậu không gian lận, cậu mà nói ra thì có phải không bị đánh rồi không!"
Cô nói lời khuyên bảo.
Thiếu niên với mái tóc chó gặm cực kỳ lộn xộn, tất màu đen cũng dính đầy bụi, lộ ra ngón chân rõ ràng. Ngón chân cậu dùng sức moi mặt đất, không ngẩng đầu, vẫn cứ ôm khư khư đồng phục cúi đầu đứng đó!
Tô Noãn lắc đầu thở dài, sau đó xoay người, nhìn mấy tên côn đồ đang hai mặt nhìn nhau, mắt cô nháy liên tục mấy cái, cũng không biết là đau đầu hay là đau răng, gầm lên giận dữ.
"Còn không đi!"
Những tên lưu manh không rõ nguyên do, nhưng nhìn thấy Tô Noãn rất ít khi nổi giận này sắp bốc lửa thì chỉ đành hậm hực bỏ đi, trước khi đi trước còn không quên phun nước miếng về phía Trình Ngộ.
"Nể mặt chị Noãn, hôm nay sẽ thả cho thằng oắt mày một con ngựa, chạy nhanh về chỗ cô nhi viện của mày thay tất đi ha ha..."
Tô Noãn rời đi cùng với đám côn đồ, phía sau bức tường bên cạnh nơi vừa diễn ra mọi chuyện có hai thân ảnh đang nhìn theo.
"Lão Hàn, tôi nói này, Smart này đúng chuẩn là đồ cặn bã mà, loại người như vậy, đối xử với cậu ta thế nào cũng không quá đáng đâu. Thế nào, muốn đánh cược không?" Thiếu niên mắt đào hoa Triệu Triệt cười đầy ác ý.
Bên cạnh cậu ta là Hàn Liệt mặt đầy lạnh lùng, vô biểu tình nhìn lại, cậu ta lạnh lùng mở miệng: "Có thể, nếu cậu thua thì ngoan ngoãn cách xa Tiểu Anh đi!" Dứt lời cậu ta xoay người rời đi, không để ý tới Triệu Triệt đứng phía sau nói thầm.
"Sao cậu biết được tôi thua hay không..." Vì có thể tới gần Tô Anh, cậu ta không thể không chịu đựng ghê tởm theo đuổi cái đồ Smart kia!
Tất cả mọi người đều đã rời đi, trong ngõ nhỏ, thiếu niên Trình Ngộ cuối cùng cũng động đậy.
Cậu từ từ nhặt cặp sách bị đá văng lên, phủi quần áo, xỏ lại giày chơi bóng đã cũ nát.
Từ đầu đến cuối, thiếu niên không nói một câu, cuối cùng, cậu cũng chịu ngẩng đầu, một đôi con ngươi đen nhánh như mực...
#Vụ yêu thích phụ nữ hay thân thể nam tính hoàn hảo chỉ là gió thoảng mây bay, xin đừng mong chờ...