Tuy căn cứ thủ đô là điểm đến dự tính nhưng điều này không có nghĩa họ phải đề máy chạy không ngừng, đặc biệt khi nhìn thấy nhiều người không nơi nương tựa không nhà để về, sinh mệnh có thể gặp nguy bất kỳ lúc nào thế này, thì cô lại cảm thấy khi có cơ hội thì nên làm điều gì đó.

Nơi này tuy chỉ là thế giới được dựng lên để hoàn thành nhiệm vụ nhưng những người này vẫn còn đang sống sờ sờ, nếu được, cô muốn thành lập một nơi lớn giống căn cứ thủ đô, hoặc chí ít là một căn cứ không lớn nhưng an toàn, tạo ra một nơi lánh nạn cho loài người, giúp họ có thêm chút ít cơ hội sống sót trước khi mạt thế kết thúc, như thế là tốt rồi.

Tô Noãn không hề biết thần sắc nơi đáy mắt của cô, nơi đó tồn tại sự thương xót và tia sáng hy vọng, cô tin bản thân có thể, cũng thật tâm muốn giúp đỡ người khác… Loại ánh sáng này nhất thời khiến Dương Chiêu ngây ngẩn cả ra.

Anh ta đã từng tận mắt nhìn thấy sự bất lực và tuyệt vọng khi mạt thế vừa bắt đầu của cô thiên kim tiểu thư này, cũng từng nhìn thấy sự mất mát của cô khi bị ruồng bỏ, cũng chính mắt chứng kiến từng bước trưởng thành của cô, nhưng từ lúc nào… cô lại trưởng thành như ngày hôm nay rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play