Tám giờ sáng ngày hôm sau, tại điểm ghi hình <Full Tune 3>, hầu hết những người tham gia ghi hình đều đã đến đông đủ, túm năm tụm ba xì xào bàn tán với nhau:
“Bài đăng kia đều là sự thật sao?”
“Cô ta thật sự tán tỉnh Diệp Nguyên Dục, Hạng Thần và Giản Thương cùng một lúc ư?”
“Vô cùng chắc chắn, hình như còn có người đi hỏi trực tiếp bọn họ, dù sao thật sự là ba người bọn họ đều biết cô ta...”
“Trời, vậy thì quả thật là người đứng đầu của trap girl, trâu bò thật sự.”
“Vậy chắc hôm nay có trò hay để xem đúng không? Cô ta có tới không?”
“Dù hôm nay không vượt qua vòng loại cũng đáng, Diệp Nguyên Dục, Hạng Thần và Giản Thương đều không phải người dễ chọc, mặc dù cô ta rất thảm, nhưng tôi lại rất hưng phấn, ha ha ha ha...”
“Nhắc mới nhớ, sao không thấy cô ta đâu? Sợ quá chạy rồi à?”
...
Khương Ngữ bị đám người nghị luận đang đè thấp vành mũ, tranh thủ thời gian lần nữa tiến vào cửa A tòa C của New World Plaza.
Bởi vì là “Kỳ tuyển dụng “, tổ chương trình <Full Tune 3> kỳ này đã chơi lớn chọn ghi hình tại một tòa nhà văn phòng, sau khi nộp lại điện thoại ba lô và các vật dụng khác, nhân viên công tác sẽ phát cho một chiếc vòng đánh số từ một đến một trăm để đeo lên cổ tay, Khương Ngữ im lặng tìm một góc chờ chỉ thị.
So với những ứng viên khác ăn mặc ngăn nắp tươi tắn, cô mặc một chiếc áo phông đen đơn giản và quần jean, để mặt mộc còn đội mũ lưỡi trai, đứng bên cạnh nhân viên công tác nên cũng không quá nổi bật.
Hôm qua cô tìm thấy trong email có hợp đồng giữa nguyên chủ và tổ chương trình, điều khoản không phức tạp, nhưng có lẽ là vì bắt buộc mọi người tuân theo sự sắp xếp, cho nên thêm vào điều khoản vi phạm hợp động, số tiền không nhiều, chỉ có hai mươi ngàn, nhưng đối với cô bây giờ lại là một khoản tiền bồi thường lớn khó mà trả nổi.
Đây cũng không phải chuyện phiền phức gì, chỉ nói cô phải tuân theo sự sắp xếp, cũng không nói trong tiết mục nhất định phải làm những gì, cho nên kế hoạch ban đầu của cô là đục nước béo cò một vòng rồi thôi, dù sao dựa theo trình độ của nguyên chủ, bị loại ngay từ vòng đầu cũng rất bình thường, đến lộ mặt một cái thì xác suất đụng mặt đám nhân vật chính cũng không cao.
Đến tận khi cô nhìn thấy điều khoản nói về ích lợi rõ ràng phía sau mới biết tham gia tiết mục này có tiền: Một phần là tổ chương trình phân chia dựa trên phần thưởng cá nhân của khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp, một phần khác thì là nhà tài trợ ban thưởng cho những thực tập sinh có thể mang đến độ nổi tiếng.
Do dự một lúc, cô vẫn quyết định tham gia, dù sao người sợ xã hội thì có thể trốn đi, Trap girl thì cùng lắm là lật xe, nhưng nghèo khó ngoài hai điểm trên sẽ còn bất hạnh hơn.
Điều cô phải làm bây giờ là tránh xa các nhân vật chính càng xa càng tốt.
Nghĩ tới đây, cô nhanh chóng nhìn quanh toàn trường, trong <hiện trường lật xe thảm khốc> hôm qua cô mới lập, có người tốt tên “Rảnh rỗi sinh nông nổi” cũng không đăng bất cứ bằng chứng nào chứng minh cô quyến rũ người khác, nhưng lại chia sẻ bài viết của cô, không biết sau khi mấy vị đại lão nhìn thấy thì có cảm tưởng gì.
Để đảm bảo an toàn, Khương Ngữ lại trốn bên cạnh nhân viên công tác.
Đột nhiên phía trước vang lên một loạt tiếng hô hào, Khương Ngữ tò mò ngẩng đầu, liếc mắt nhìn thấy Tần Thời Dư đang bị nhân viên công tác vây quanh, hôm nay anh trang điểm, tóc hơi uốn, áo sơ mi giản dị màu trắng xanh, lại thêm bước chân nhàn nhã làm anh lộ vẻ không bị trói buộc.
Có người còn hưng phấn kêu lên: “Trời ơi, Dư thần đẹp trai quá, người thật còn đẹp hơn trên TV!”
“A a a, tuy đã nói rất nhiều lần, nhưng vẫn phải nói lại, anh ấy thật sự quá hoàn mỹ!”
“Hu hu hu ~ Thật là ngoại trừ yêu tôi, cái gì anh ấy cũng biết.”
“Cậu nói xem phải là người may mắn cỡ nào mới có thể gả cho anh ấy đây?”
...
Khương Ngữ cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình trong góc.
Bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng hừ nhẹ bất mãn: “Hừ ~ Cũng chỉ dựa vào khuôn mặt đi lừa người khác, đồ quái vật máu lạnh.”
Khương Ngữ sửng sốt, quay đầu thì thấy một cô gái đội mũ lưỡi trai đứng bên cạnh, thấy Khương Ngữ nhìn qua, cô gái kia đẩy vành mũ lên, lộ ra một đôi mắt nai long lanh tinh nghịch, cười híp mắt nói: “So với Tần Thời Dư, tôi càng thích Hạng Thần hơn, cô thì sao?”
Bởi vì từng tham gia <Đại Thần, tiến lên nào!>, Diệp Nguyên Dục, Hạng Thần và Giản Thương đều có fan hâm mộ của mình.
Khương Ngữ còn chưa kịp nói đã nghe thấy sau lưng có một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến: “Thật ta tôi cũng muốn biết.”
Khương Ngữ dừng lại, quay đầu lại, thấy một chàng trai cao lớn đứng thẳng tắp sau lưng mình, mày đậm mắt sâu, khí chất ôn tồn lễ độ, có lẽ là đi ra từ phòng nghỉ phía sau, cũng không biết đã phát hiện ra cô lúc nào, lúc này chỉ nhìn cô mỉm cười, nhưng trong mắt lại không có ý cười: “Cô thích ai?”- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!
Cảm giác ngột ngạt vô cùng, xem ra là đã nhìn thấy bài viết kia...
Quả nhiên luật sư Hạng được xưng ngọc diện hồ ly không phải người dễ trêu, trực tiếp hưng sư vấn tội cô luôn.
Nhưng chỉ cần không phải Tần Thời Dư, Khương Ngữ có thể yên tâm, cô âm thầm điều chỉnh hô hấp, nhỏ giọng nói: “Thông minh đẹp trai là tôi thích hết.”
—— Đúng, tôi chính là Trap girl, trước đây đều là đùa bỡn tình cảm của anh, nhanh đi đi đừng có tiếp tục để ý đến tôi.
Cô gái đội mũ lưỡi trai sáng mắt lên nhìn Khương Ngữ: “Tôi cũng vậy!” Lại mang theo kích động và ngượng ngùng nhìn Hạng Thần nói: “Đương nhiên, tôi thích nhất là luật sư Hạng! Có thể kí tên cho tôi không?”
Hạng Thần: “...”
Anh ấy mỉm cười: “Có thể.”
Cô gái đội mũ lưỡi trai lập tức vui vẻ đi tìm giấy bút.
Hạng Thần nhìn Khương Ngữ đang cúi đầu có vẻ không dám nhìn mình dịu giọng hỏi: “Cô chắc chắn không có gì muốn nói với tôi sao?”
Khương Ngữ vô thức xoa xoa tay đang đút trong túi, còn Hạng Thần vẫn kiên nhẫn chờ.
Một lúc sau, Khương Ngữ hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên hỏi: “Anh biết tiền thưởng trở thành thực tập sinh <Full Tune 3> có thể có bao nhiêu không?”
Hạng Thần: “...”
Khương Ngữ chột dạ, nhưng không còn lựa chọn nào khác, câu hỏi này cứ đè nặng trong lòng quá khó chịu, vốn dĩ cô muốn hỏi nhân viên công tác, nhưng đối diện với những gương mặt xa lạ, cô lại không thể mở miệng được, mặc dù Hạng Thần gây áp lực cũng rất lớn, nhưng dù sao cũng có quen biết, mà đối phương lại hỏi cô trước, chướng ngại nhỏ hơn một chút.
Thấy Hạng Thần không nói lời nào, cô mấp máy môi bổ sung thêm: “Chỉ cần nói cho tôi biết phạm vi thấp nhất là bao nhiêu là được.”
Hạng Thần nhìn cô một lúc lâu, đột nhiên nở nụ cười lịch sự chuẩn mực: “Rất xin lỗi, chuyện này tôi không rõ lắm.”
Khương Ngữ rõ ràng cảm nhận được đối phương nhất thời xa cách, rõ ràng là đã coi cô như người xa lạ, mà anh ấy nghiêm cẩn như vậy, đương nhiên cũng sẽ không tùy tiện nói gì với người xa lạ.
Mặc dù không nhận được đáp án, nhưng Khương Ngữ cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tố chất của các nhân vật chính đều rất cao, người này lại là kẻ duy nhất tỉnh táo, âu ye!
Cô còn chưa kịp vui vẻ xong, một giọng nói lạnh như băng đột nhiên truyền đến từ sau lưng Hạng Thần: “Tần Thời Dư thật sự là anh cô sao?”
Khương Ngữ dừng lại, nhìn anh chàng đẹp trai lạnh lùng trước mặt nhắm mắt lại, có để cho người nghỉ xả hơi hay không hả, vừa xong một tên lại thêm một tên nữa sao?
Cô đang muốn trả lời, cô gái đội mũ lưỡi trai vừa mới đi lấy giấy bút trở về lại ngạc nhiên nói: “Sao anh lại biết?”
Khương Ngữ: “...”
Sắc mặt Diệp Nguyên Dục càng lạnh hơn, liếc nhìn hai người rồi trực tiếp rời đi, Hạng Thần cũng lễ phép gật đầu với hai người rồi đi theo.
Cô gái đội mũ lưỡi trai nhìn bóng lưng của bọn họ thì thầm: “Oa, Diệp Nguyên Dục đúng là không lễ phép! Vẫn là luật sư Hạng dịu dàng lại lịch thiệp.” Cô ta lấy lại tinh thần, căng thẳng nói: “Sao Diệp Nguyên Dục lại biết tôi là em gái Tần Thời Dư nhỉ?”
Khương Ngữ nhìn chằm chằm cô ta, hỏi: “Cô tên gì?”
“Thư Họa, còn cô?”
Khương Ngữ: “...”
Hay lắm, nữ chính của [Người yêu có năng lực mạnh], cũng là em họ thật sự của Tần Thời Dư.
Cho nên, vừa rồi Diệp Nguyên Dục chỉ muốn cô xác nhận việc mình là em gái Tần Thời Dư có phải là lừa anh không, mà Thư Họa đúng lúc ở bên cạnh cô, lại như bạn tốt của cô, nói ra câu nói kia càng giống trả lời thay cô hơn.
Có lẽ Diệp Nguyên Dục hiểu nhầm bọn họ cùng một phe...
Thư Họa không nhịn được nhìn về phía Hạng Thần: “Ôi trời, luật sư Hạng còn chưa ký tên cho tôi đâu.” Lại tràn ngập chờ mong nói: “Cô nói xem tôi có cơ hội cùng đội với anh ấy không?”
Khương Ngữ chán nản, đừng nghĩ nhiều, nửa kia của cô là Diệp Nguyên Dục.
Không đúng, hiện tại Diệp Nguyên Dục cũng không có ấn tượng tốt với cô ta.
“A, đúng rồi, cô tên là gì? Lát nữa hai ta kết đội với nhau?” Thư Họa hỏi.
Khương Ngữ thở dài: “Tôi là kẻ xui xẻo, cô vẫn nên tìm người khác thì hơn.” Nếu không sẽ trở nên bất hạnh. —— Vừa xuất hiện thì đối tượng đã bị cô ta cho bay màu.
Cô thật sự muốn cách xa đám nhân vật chính một chút, bao gồm cả nữ chính.
Thư Họa có thể nhận ra cô không có ác ý, nghĩ đến gì đấy, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Tôi thật là, cô quen biết mấy người Hạng Thần, vậy thì chắc là vào cùng nhóm với họ rồi, thật ngại quá.”
Bên cạnh có người phì cười một tiếng, quái đản nói: “Đội ngũ của luật sư Hạng và Diệp Thần hình như đủ người rồi, hay là Khương Ngữ, cô đi tìm Giản Thương xem sao?”
“A, Giản Thương đang ở ngay kia kìa!”
Khương Ngữ nhìn theo hướng cô ta chỉ, chỉ thấy một thiếu niên mặt non choẹt dáng người cao gầy, nhìn như là vị thành niên, đang mỉm cười nói chuyện với những người xung quanh, ánh mắt vẫn không khỏi nhìn sang phía bên này, rõ ràng cậu ta cũng chú ý tới Khương Ngữ.
Khương Ngữ cúi đầu xuống tránh ra sau lưng Thư Họa, hôm nay các nhân vật chính đều là tuyển thủ hạt giống, sao đội của Giản Thương có thể có chỗ trống? Chắc chắn là đối phương còn muốn tiếp tục nhìn cô mất mặt.
Thư Họa nhạy cảm nhận ra có điều gì đó không ổn, cô ta lại gần Khương Ngữ nhỏ giọng nói: “Tại sao bọn họ đều nhìn cô, chẳng lẽ là bởi vì ghen ghét cô nói chuyện với Hạng Thần sao?”
Khương Ngữ: ... Không hổ là nữ chính thích đùa.
Nhưng dù cô có khiêm tốn đến đâu, hai người tỏa ra ánh hào quang như Hạng Thần với Diệp Nguyên Dục dừng lại ở chỗ này cũng thu hút sự chú ý của mọi người đến đây.
Có người biết cô thì cười trên nỗi đau của người khác: “Tôi biết tiền thưởng của thực tập sinh là bao nhiêu đấy, thấp nhất cũng phải chừng một vạn, nhưng tổ chương trình đã sửa lại câu hỏi suốt đêm rồi, chỉ sợ cô không lấy được vị trí thực tập sinh đâu.”
“Buồn cười chết mất, vừa vào đã hỏi thực tập sinh, nhiều học sinh xuất sắc như vậy mà còn đòi đến lượt cô ta…”
Khương Ngữ hạ vành mũ xuống ngăn chặn những ánh nhìn kỳ lạ xung quanh, cố gắng thả lỏng đầu óc che chắn hết những âm thanh bàn tán kia đi.
Thư Họa không rời đi, cô ta lẩm bẩm nói: “Bọn họ mới trông không giống người tốt, người có tố chất sẽ không đáng ghét như vậy đâu.” Lại dựa gần vào Khương Ngữ: “Không sao, tôi có thần may mắn chăm sóc, cô hưởng ké vận may của tôi, tôi hưởng ké thực lực của cô, thế nào?”
Khương Ngữ nhịn không được nói: “Sao cô lại biết tôi có thực lực?”
Thư Họa nói: “Bởi vì tôi luôn gặp may mà, trực giác của tôi rất chuẩn.”
Khương Ngữ: “...”
Ở một mức độ nào đó, được thần may mắn để ý cũng không sai.
—— Cô quyết định mang theo cô ta, dù sao trong sách nữ chính vô tình gia nhập đội của Diệp Nguyên Dục, mà bây giờ bị cô làm hỏng, cô đành phải dẫn cô ta vượt chướng ngại vật.
Chẳng mấy chốc chương trình đã bắt đầu ghi hình, giọng của đạo diễn phát ra từ loa phóng thanh treo trên bốn phía: “Mời các ứng viên vào chỗ, chương trình của chúng ta sẽ bắt đầu quay nhanh thôi!” Câu nói này được lặp lại ba lần, đám người không để ý tới ăn dưa nữa, vội vàng đứng dậy.
Sau khi tất cả các camera đã được lắp xong, quá trình ghi hình chính thức bắt đầu, giọng nói trên loa được thay thế bằng một thông báo thân thiện và tiêu chuẩn: “Các vị ứng viên, chào mừng đến với <Sở điều tra sự vụ toàn năng mùa thứ 3>.”
“Tôn chỉ của <Sở điều tra sự vụ toàn năng mùa thứ 3> chúng tôi là giải quyết mọi vấn đề cho khách hàng, cho nên nếu bạn muốn trở thành thành viên của chúng tôi cần có thể lực, trí lực, sức quan sát, khả năng tư duy và kho tàng kiến thức phong phú. Vậy sau đây, bài kiểm tra dành cho mọi người sẽ chính thức bắt đầu, toàn bộ quá trình thực hiện không có sự hướng dẫn hay nhắc nhở của nhân viên, mọi người cần tự mình đi tìm, năm người đứng đầu gặp người phỏng vấn và vượt qua cuộc phỏng vấn có thể trở thành thực tập sinh trong <Sở điều tra sự vụ toàn năng mùa thứ 3> của chúng tôi! Trong thời gian kiểm tra, cả tòa cao ốc sẽ bật thiết bị gây nhiễu và không được sử dụng bất cứ sản phẩm điện tử nào, các bạn, cố lên!” ( truyện đăng trên app TᎽT )
Ngay khi thông báo trên loa kết thúc, trên màn hình điện tử ở giữa sảnh hiện ra một tấm áp phích, ngoài logo chương trình còn có dòng chữ màu vàng trên nền đen: [<Sở điều tra sự vụ toàn năng> đang tuyển điều tra viên, quy trình đăng ký thứ nhất: Vui lòng tìm phòng thi viết và hoàn thành nội dung thi viết theo yêu cầu.]
[Nhắc nhở ấm áp: Quá trình phỏng vấn đều là một chiều, nếu không vượt qua bài kiểm tra, bạn sẽ bị loại, không thể quay lại tìm kiếm manh mối, mọi người hãy cẩn thận tìm kiếm nha!]
Trong đại sảnh lập tức vang lên tiếng đám người nhao nhao nghị luận:
“Tìm phòng thi viết? Phòng thi viết là phòng nào? Là phải tìm manh mối sao?”
“Chắc là manh mối ở ngay đại sảnh đúng không? Chúng ta chia ra tìm.”
Mọi người bắt đầu tìm kiếm trong đại sảnh, hầu hết đều hoạt động theo nhóm.
Như đã nói từ trước, chương trình này là con đường để nhiều người mới tiến vào làng giải trí lộ mặt, ngoại trừ đám cao thủ thực sự, ít nhất một nửa trong số họ là những người mới muốn gia nhập làng giải trí như nguyên chủ.
Bởi vì <Sở điều tra sự vụ toàn năng mùa thứ 3> chấp nhận đủ loại yêu cầu, cho nên ngoài trí tuệ còn có chỗ cho các năng khiếu khác như thể lực, âm nhạc, biểu diễn thể hiện, cho học sinh năng khiếu khác cơ hội, bởi vậy ngay từ đầu lập nhóm để vượt ải là thích hợp nhất, còn việc cuối cùng chỉ có một người thắng thì đó là may mắn và năng lực.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đã bắt đầu bình luận.
Hầu hết các chương trình tạp kỹ hiện nay đều áp dụng hình thức phát sóng trực tiếp và biên tập hậu kỳ, một là để tránh việc chỉnh sửa ác ý vu khống khách mời, hay bị cho là có kịch bản, thứ hai là luôn có những tình huống bất ngờ trong quá trình phát sóng trực tiếp rất được khán giả yêu thích; mà phần hậu kỳ sau khi biên tập chỉnh sửa kỹ càng, phóng to các cận cảnh để làm nổi bật những khoảnh khắc tràn đầy năng lượng tuyệt vời, dù cho từng xem trực tiếp khán giả cũng đều rất thích thú, cho nên có thể được coi là một phương pháp phát sóng một công đôi việc.
Đương nhiên tổ chương trình <Full Tune> cũng không ngoại lệ, các fan đã theo dõi lâu cũng bắt đầu ồ lên:
[Mỗi lần nhìn thấy các đại thần vượt ải một cách dễ dàng, đến lượt mình mới biết được khoảng cách giữa mình và các thiên tài, bình thường thì vòng thứ nhất cũng không quá khó...]
[Đoán xem ai sẽ tìm ra manh mối trước? Tôi cược Diệp Thần.]
[Tôi cược Hạng Thần.]
[Tôi cược Giản Thương nhà tôi!]
[Đừng cược hết vào người nổi tiếng thế, tôi cược một người hoàn toàn mới!]
[Vậy tôi sẽ cược trap girl họ K.]
[Ha ha ha ha ha...]
[Bạn bên trên có nhiều ý tưởng quá đấy.]
[Nếu cô ta muốn vượt lên phía trước thì phải cạnh tranh với đám đối tượng mập mờ của cô ta.]
[Vậy thì tôi đăng ký tài khoản VIP quá đáng giá...]
Đúng lúc trên màn hình tràn ngập tiếng cười, hai bóng người mảnh khảnh đội mũ lưỡi trai đi thẳng qua đám đông về phía cánh cửa dẫn lên tầng 2, cánh cửa phát ra một tiếng “cạch”, thu hút sự chú ý của đám người đang tìm manh mối trong đại sảnh.
Không ít người ngẩng đầu lên:
“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có người tìm được manh mối sao?”
“Đội Diệp Thần đều ở đây, rốt cuộc là ai tìm được thế?”
Đám ứng viên tại hiện trường đều tập trung vào công việc của mình, không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng khán giả dưới góc độ bao quát lại nhìn hai người đi qua cửa, im lặng một lúc:
[... Đó chính là trap girl họ K trong truyền thuyết đúng không?]
[Hình như vậy...]
[...]
[...]
Thế giới hình như có chút ảo?
Khương Ngữ: Chỉ cần tôi chạy nhanh, chồng tôi và đám cá con sẽ không đuổi kịp tôi.