Đầu đau như muốn nứt ra, Khương Ngữ lật người đổi sang tư thế nằm sấp nhưng vẫn không thoải mái, hơn nữa cô cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Vì thế Khương Ngữ dứt khoát ngồi dậy, cúi đầu nhìn xuống bộ ngực nặng nề…

???

Cô không nhịn được mà đưa tay ra để ước lượng nó… Mềm mại, nảy nảy, cảm giác cầm trên tay rất tuyệt!

“Chị Ngữ! Không ổn rồi, chị mau đọc bài đăng này đi… Chị đang làm gì vậy?”

Khương Ngữ ngơ ngác quay lại thì bắt gặp ánh mắt của một cô gái mới ngoài tuổi đôi mươi, cô gái đó vẫn đang giữ tư thế đẩy cửa ra, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn vào… tay cô.

Khương Ngữ hắng giọng, coi như không có chuyện gì xảy ra mà cầm lấy chiếc điện thoại di động đặt ở đầu giường.

Ánh mắt của Khương Tuyết không rời khỏi tay cô nhưng giọng điệu phức tạp nói: “Biết là của chị to rồi nhưng cũng không cần phải tự luyến như vậy chứ.”

Dọc theo đường cong đáng tự hào kia, ánh mắt tiếp tục rơi lên khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của đối phương, càng khó che giấu sự ghen tị trong đó. Làn da của Khương Ngữ giống như một món đồ sứ tinh xảo, phát sáng dưới ánh mặt trời, ngũ quan vốn dĩ đã xinh đẹp lại còn trang điểm nhẹ nhàng, càng tôn lên vẻ đẹp khiến người ta phải kinh ngạc.

Nhưng cô rõ ràng cũng chỉ có làn da này thôi, vậy mà lại may mắn có thể gả vào một gia đình giàu có.

Mỗi khi nghĩ đến chuyện này, Khương Tuyết luôn cảm thấy khó chịu. Một mặt thì biết rằng chị họ cưới Tần Thời Dư là tốt nhất, đó là người thừa kế của tập đoàn Tần Thị, bọn họ thật sự sắp kết hôn rồi, ba mẹ cô ta đã nuôi dưỡng Khương Ngữ khôn lớn, vậy thì gia đình bọn họ có thể trở nên giàu có, mà cô ta cũng sẽ có cơ hội tìm được một cậu ấm nhà giàu để kết hôn. Nhưng mặt khác, cô ta lại không nhịn được mà cảm thấy không công bằng.

Ngay cả những cậu ấm của gia đình giàu có, có được mấy người xuất chúng hơn Tần Thời Dư? Tại sao lại là Khương Ngữ chứ?

Chỉ là... Hiện tại Khương Ngữ đã gặp rắc rối rồi, Khương Tuyết kiềm chế sự hả hê của mình, giả vờ lo lắng: “Bọn họ đều nói chị một chân đạp hai thuyền.”

Khương Ngữ càng thêm mờ mịt, là một người mắc chứng sợ giao tiếp, cô thậm chí còn chưa từng yêu đương, bà ngoại lo lắng cô không tìm được đối tượng, mấy ngày trước khi qua đời vẫn không yên tâm, nói nhất định sẽ phù hộ cho cô tìm được hạnh phúc cho riêng mình, bảo cô cũng phải tự cố gắng.

Còn bây giờ… Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ ban ngày nghĩ chuyện gì, ban đêm sẽ mơ về chuyện đó? Một giấc mộng còn có đến mấy người, ôi, thật sự cô cũng dám nghĩ quá rồi…

“Mấy người này thật quá đáng. Em thấy bọn họ đang ghen tị với sự quyến rũ của chị đấy chị Ngữ.” Cô gái đưa điện thoại cho Khương Ngữ, Khương Ngữ bèn nhận lấy, phát hiện ra đó là một bài đăng về mấy tin đồn trong giới giải trí: #Cẩn thận đếm số cá trong ao của Hải Vương* họ K của Học viện Điện ảnh thành phố B#

*Hải Vương: chỉ những người bắt cá hai tay hoặc ngoại tình.

Phần trên cùng của bài đăng có mấy đoạn ghi âm cuộc trò chuyện, đều là cuộc trò chuyện giữa một cô gái có nickname “Khương Đát Kỷ” với các chàng trai khác nhau cùng những lời nói ái muội và có chút tùy tiện. Khương Ngữ đọc mà líu lưỡi không nói nên lời, cô đã từng nghe nói đến “bậc thầy quản lý thời gian”* nhưng qua bao lâu rồi thì đây mới là lần đầu tiên cô gặp phải, chuyện này cũng quá đáng thật, một khi bị lật tẩy…

*Bậc thầy quản lý thời gian: mỉa mai những người bận rộn nhưng vẫn sắp xếp được thời gian đi yêu đương, hẹn hò với các cô gái/chàng trai cùng một lúc

Chậc chậc, đây chắc chắn sẽ là một vở kịch tuyệt vời, Khương Ngữ nghiện hóng hớt mấy tin đồn nhảm này luôn rồi, cô không khỏi hào hứng đọc thêm.

3L: [Hóa ra là cô ta sao, người nổi tiếng của Học viện Điện ảnh thành phố B, trong số những chàng trai biết đến cô ta, có bao nhiêu người không cảm thấy cô ta có tình ý với mình chứ?]

5L: [Bạn cùng lớp, đàn anh, đàn em gì đó thì cũng là cá sa lưới của Hải Vương họ K thôi, nghe nói lần này Diệp Thần của [Full Tune 3] mới là đối tượng đánh bắt chủ yếu của cô ta.]

6L: [Đâu chỉ Diệp Thần, lầu trên không phải đang coi thường cái lưới cá của Hải Vương đấy chứ? Cả Hạng Thần và Giản Thương cũng bị cô ta nhắm đến rồi.]

7L: [Còn có Giang Thịnh, một trong những nhà đầu tư nữa.]

8L: [Cười chết mất! Cậu Giang ấy hả? Còn chưa biết ai mới là cá đâu, rõ ràng người ta chỉ đang chơi đùa với cô ta nhưng cô ta lại thực sự đề cao bản thân, thậm chí còn muốn quyến rũ Diệp Thần và những người khác, chỉ số IQ của cô ta có thể đuổi kịp họ sao?] - Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Đọc một hồi Khương Ngữ chầm chậm cau mày, tại sao mấy cái tên này lại nghe quen thế nhỉ, giống hệt tên của mấy nhân vật chính trong cuốn truyện [Người yêu có năng lực mạnh] mà lúc trước cô đã đọc.

Cô tiếp tục lướt bài đăng thì nhận ra rằng không chỉ tên giống nhau mà ngay cả lý lịch cũng giống hệt: Diệp Nguyên Dục là học thần có chỉ số IQ cao của Đại học B, vậy nên được mọi người gọi là Diệp Thần, Hạng Thần là luật sư ưu tú, Giản Thương là thiên tài Esport…

Đáy lòng Khương Ngữ đột nhiên trỗi dậy một dự cảm không lành, trong sách có một nhân vật trùng tên với cô...

Một suy nghĩ vụt lên, Khương Ngữ bỗng cảm thấy đầu óc choáng váng, một đoạn ký ức không thuộc về mình tràn vào trong đầu cô...

Hồi lâu sau, Khương Ngữ cảm thấy cuộc đời này không còn gì để luyến tiếc mà ngã xuống giường, tại sao dù đã xuyên sách mà thiết lập nhân vật của cô vẫn như vậy? Có nhiều loại thiết lập cực phẩm lắm mà, kiểu vừa ngu xuẩn vừa ích kỉ, kiểu gây chuyện vô cớ… Mấy cái đó có gì không tốt nhưng tại sao cứ phải là một Hải Vương!

Với tư cách là một người mắc chứng sợ giao tiếp, Khương Ngữ cảm thấy có một sự ác ý sâu sắc.

Đúng thế, cô không phải đang mơ mà đã xuyên vào sách rồi, hơn nữa còn trở thành nữ chính Hải Vương của [Người yêu có năng lực mạnh].

[Người yêu có năng lực mạnh] là một cuốn truyện ngọt ngào, bối cảnh chung là một nhóm học sinh tài giỏi, ưu tú có chỉ số IQ cao và vẻ ngoài nổi bật, họ quen nhau thông qua việc ghi hình chương trình tạp kỹ, dần dần cả nhóm bắt đầu cưng chiều nữ chính hoạt bát và hài hước, từ đó mở ra câu chuyện chữa lành và biết trân trọng lẫn nhau.

Mỗi nhân vật chính đều có sự ưu tú và quyến rũ riêng, bất kỳ ai trong số bọn họ đều là “vợ/chồng” có thể khiến hàng nghìn chàng trai, cô gái phải mê đắm.

Đương nhiên, nếu nhóm nhân vật chính phụ trách việc mang lại năng lượng tích cực, sự hài hước và ấm áp thì “Khương Ngữ” trong truyện chính là một cục phân chuột bị người người chán ghét, cô ta ỷ vào nhan sắc và sự khôn ngoan, luôn muốn quyến rũ tất cả những chàng trai ưu tú bơi vào ao cá của mình, đồng thời vì ghen tị với việc nữ chính được mọi người yêu chiều mà liên tục làm ra đủ thứ chuyện.

Tất nhiên chỉ cần như vậy, độc giả đã đánh giá “Khương Ngữ” là đứa con gái cặn bã tầm thường, không biết lượng sức, chỉ đang làm trò cười cho mọi người thấy, thế nhưng điều đáng hận nhất là cô ta lại nhúng chàm đến Tần Thời Dư.

Vậy Tần Thời Dư là ai?

Anh là nam phụ được yêu thích nhất trong truyện, trong tương lai sẽ là một ngôi sao hàng đầu, có chỉ số IQ và trình độ học vấn cao, ngoại hình cũng đẹp. Nếu như nói nam chính là hình mẫu lý tưởng về người có năng lực mạnh, vậy thì anh chính là một ảo tưởng về một người toàn năng. Độc giả hoàn hoàn không thể tưởng tượng được người con gái giỏi giang như thế nào mới có thể xứng với anh. Chính tác giả cũng đã nói rằng nhân vật hoàn hảo khiến mọi người khó buông bỏ được này thực chất là dành cho tất cả mọi người, vậy nên đến cuối truyện Tần Thời Dư là người duy nhất không có tuyến tình cảm nào.

Đương nhiên, không có tuyến tình cảm không có nghĩa là không đề cập đến chuyện cưới gả. Trên thực tế, anh đã có một cuộc hôn nhân khiến mọi người chán ghét, đó là cuộc hôn nhân với nguyên chủ. ( truyện trên app T𝕪T )
 Thực ra, theo logic thông thường, kiểu nguyên chủ chỉ được cái mã và ham hư vinh này vốn dĩ không thể xuất hiện cùng với Tần Thời Dư.

Nhưng số phận của Tần Thời Dư không mấy tốt đẹp, tuy xuất thân từ một gia đình giàu có nhưng ba Tần lại là kẻ hám danh lợi, dã tâm mưu mô, lợi dụng tình cảm của mẹ Tần để chiếm đoạt tài sản của ông ngoại Tần Thời Dư. Vì vậy, mẹ Tần căm hận ba Tần, ngay cả người mang dòng máu nhà họ Tần là Tần Thời Dư cũng bị ghét lây, cuối cùng bà đã qua đời vì bệnh trầm cảm. Mà ba Tần cũng không biết là do chột dạ hay vì lo Tần Thời Dư không dễ khống chế nên gần như không thèm để ý đến anh, đặc biệt là sau khi ông ta cưới vợ hai và mang về một đứa con trai chỉ kém Tần Thời Dư hai tuổi, anh gần như mất đi vị trí của bản thân trong nhà họ Tần.

Nhưng sự xuất sắc của anh vẫn khiến mẹ kế phải kiêng kị, lúc nào cũng đàn áp anh. Vậy nên khi “Khương Ngữ” tìm đến cửa, lấy cớ ba mẹ cô ta đã từng cứu Tần Thời Dư, buộc anh phải báo đáp ơn nghĩa để cô ta gả cho anh, lúc bấy giờ ba Tần thì không quan tâm nhưng mẹ kế lập tức “cố gắng hết sức” tác thành cho cuộc hôn nhân này.

Kết quả sau khi bọn họ kết hôn, nguyên chủ mới phát hiện ra tình cảnh khó xử của Tần Thời Dư. Đặc biệt là sau khi biết anh không có khả năng thừa kế tài sản của gia đình, nguyên chủ với đầu óc thiển cận đã hợp tác với mẹ kế của Tần Thời Dư, bắt đầu lợi dụng cuộc hôn nhân này để thu lợi từ anh, còn tung ra không ít tin đồn. Có một lần, Tần Thời Dư - người đang phát triển vô cùng tốt trong giới giải trí - lại bị tung tin đồn ác ý lên trên mạng, đến mức mà mọi người đều công kích anh.

Sau này, Tần Thời Dư dựa vào thủ đoạn tàn nhẫn để lật ngược tình thế, không chỉ trừng trị ba ruột và mẹ kế cặn bã, anh còn trở thành siêu sao hạng A không thể bị lung lay trong giới giải trí. Nguyên chủ nhìn thấy có thể thu lợi mà không biết xấu hổ tới gặp anh, nói cái gì mà bản thân bị lợi dụng, rằng cô ta thực sự yêu anh… Tóm lại là dai như đỉa khiến cho người ta chán ghét.

Khi Khương Ngữ lần đầu đọc cuốn truyện này đã hận không thể tự mình bóp chết nguyên chủ, lúc đọc được kết cục của cô ta, cô thậm chí còn vỗ tay ăn mừng.

Hiện tại, cô xuyên thành cái người đáng ghét này, nghĩ tới đây, Khương Ngữ không khỏi ôm ngực, cô đúng là người con gái thê thảm nhất mà!

“Chị Ngữ, chị sao vậy?”

Khương Ngữ nhìn cô gái đang lo lắng trước mặt, cũng đã biết được danh tính của cô ta. Người này là em họ của nguyên chủ, tên Khương Tuyết, nhân kỳ nghỉ hè cùng với nguyên chủ đến gặp tổ chương trình để học hỏi thêm kinh nghiệm.

Khương Ngữ xua xua tay, dùng khóa vân tay để mở điện thoại di động của nguyên chủ. Cô định kiểm tra một chút thông tin về nhóm nhân vật chính, kết quả lại nhìn thấy hơn 49 chấm đỏ hiển thị ở góc trên bên phải của WeChat, cô không nhịn được mà bấm vào, sau đó thấy một vài cái tên quen thuộc được nguyên chủ ghim lên trên, cô do dự một lúc rồi bấm lần lượt vào từng hộp thoại:

[Anh Dục, em lấy được một vài tấm vé của giải đấu DAC, vị trí siêu siêu VIP đó! Em đã vất vả như vậy, không phải anh là nên báo đáp em sao? Em cũng muốn học cách quản lý tài chính, anh có thể giới thiệu cho em một số cổ phiếu được không, dẫu sao thì “cho người con cá không bằng chỉ người cách câu” mà...]

[Anh Thần, hợp đồng trước đây rất cảm ơn anh, đổi lại thì em giới thiệu mấy cổ phiếu này cho anh, trong thời gian tới chúng sẽ có đà tăng trưởng không tồi đó! Lần này anh lại định cảm ơn em thế nào đây?]

……

[Em trai Giản, về dự án đó của em, trong hợp đồng có một số điểm cần chú ý, chị đã đánh dấu trong văn bản và gửi cho em rồi, hy vọng có thể giúp ích cho em, đổi lại thì tặng chị vé VIP xem giải đấu nhé? Chị cực kỳ thích xem các trận đấu của em!]

Khương Ngữ: “...”

Thật… Thật sự là quá đỉnh!

Sử dụng chuyên môn của Diệp Nguyên Dục để giới thiệu cổ phiếu cho Hạng Thần - người thích đầu tư và quản lý tài chính, sử dụng chuyên môn của Hạng Thần để giúp Giản Thương - một doanh nhân để giải quyết vấn đề; sau đó lại lợi dụng điều kiện của Giản Thương để tặng vé cho Diệp Nguyên Dục - người thích Esport, chiếm đoạt công lao của người khác mà không bỏ ra chút công sức nào, còn để lại cho bọn họ ấn tượng về nguyên chủ là một người thông minh, tài giỏi...

Khương Ngữ với tay lấy cốc nước trên đầu giường, muốn uống chút nước để bình tĩnh lại, nhưng Khương Tuyết lại đưa điện thoại trước mặt cô, hừ lạnh: “Những người này thật biết tạo niềm vui cho chính mình, em sẽ lưu bài đăng này lại, đến lúc đó bắt bọn họ thực hiện lời hứa của bản thân.”

Khương Ngữ nhìn vào bài đăng, bình luận ở trong bài còn nhiều hơn:

121L: [Cô gái này thật không còn gì để nói, cô ta cũng có mắt nhìn đấy, vậy tại sao không “câu” Dư Thần đi?]

123L: [Lầu trên đang kể chuyện hài của nước nào vậy, ai có thể xứng với Dư Thần chứ.]

125L: [Lại còn Dư Thần? Dư Thần mà nhìn cô ta một cái thì tôi sẽ trồng cây chuối để đi đại tiện.]

Ồ, Tần Thời Dư cũng là cấp bậc học thần, vì hiện tại anh vẫn chưa chính thức bước chân vào giới giải trí, vậy nên mọi người trong diễn đàn trường trung học vẫn quen gọi anh là Dư Thần.

“Ha ha!” Khương Tuyết nói: “Nếu bọn họ biết chị không những câu được anh Thời Dư mà còn chuẩn bị kết hôn, chắc họ sẽ không bị tức chết chứ?”

Khương Ngữ kinh ngạc, suýt chút nữa sặc nước mà chết: “Em nói cái gì?”

Nói đến đây, sắc mặt của cô chợt thay đổi, trong trí nhớ hiện lên một cảnh tượng đáng sợ, nhanh chóng với tay lấy túi xách.

Khương Tuyết lại nói: “Em nghĩ bài đăng này chắc chắn là do cô chủ nhà họ Triệu gì đó đang theo đuổi anh Thời Dư viết. Chị không biết đâu, cô ta còn tự nhận là vợ chưa cưới của anh Thời Dư nữa.” Cô ta tức giận nói: “Em nghĩ cô ta muốn hủy hoại danh tiếng của chị, sau đó để [Full Tune 3] loại tư cách tham gia buổi tuyển chọn của chị, khi đó chị sẽ không có cách nào đến gần anh Thời Dư!”

Khương Ngữ mặc kệ Khương Tuyết đang lải nhải, nhanh chóng tìm thấy một cuốn sổ nhỏ ở trong túi. Cô hít một hơi thật sâu rồi cúi đầu xuống, khi nhìn thấy ba chữ mạ vàng ở trên cuốn sổ màu đỏ, cô suýt nữa thì bị nghẹn.

Cứu, cứu với… Làm Hải Vương thì thôi đi, tại sao đến cả chồng cũng có luôn rồi.

Bà ngoại ơi, sự phù hộ lần này của bà có phải hơi tàn nhẫn rồi không!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play