Khương Ngữ khẽ lắc lắc đầu, tay đang nắm cằm cô của Tần Thời Dư buông ra, quay người nhìn ra ngoài.
Khương Ngữ thấy vậy thầm thở phào nhẹ nhõm, chắc là sợ có tiếng động quá lớn sẽ bị phát hiện, dù sao thì vừa nãy cũng có hai người Diệp Nguyên Dục và Thư Họa, tình cảm lại còn đang xúc động, nhưng bây giờ chỉ còn một mình Diệp Nguyên Dục, lại còn yên tĩnh như thế này, chỉ cần có một tiếng động nhỏ cũng sẽ bị phát hiện.
Vì thế Khương Ngữ hoàn toàn không dám cử động, mãi đến khi bên ngoài lại vang lên tiếng đóng mở cửa cô mới nhẹ nhõm thở dài một hơi, lập tức muốn tránh xa Tần Thời Dư, nhưng cánh tay trên eo lại giữ cô lại, Khương Ngữ sửng sốt, ngẩng đầu thấy ánh mắt của Tần Thời Dư bảo cô đừng cử động.
Khương Ngữ lập tức khựng lại, cô còn tưởng Diệp Nguyên Dục vẫn chưa rời đi, nhưng lại hơi nghi ngờ, nhưng hình như cô nghe thấy tiếng bước chân rời đi rồi mà?
Tần Thời Dư nhìn thấy cô ngoan ngoãn trong lòng mình, nhịn cười chậm rãi nhìn ra ngoài, nhìn thấy hành động cẩn thận của anh cô nghĩ anh còn cẩn thận hơn cơ.
Một lúc lâu sau Tần Thời Dư mới đi đến khe hở chỗ rèm cửa, cuối cùng nói: “Đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT