Người Triệu Nhị Cẩu và Triệu Tam Ngưu ướt đẫm mồ hôi. Hai cậu nhóc này đi trấn Hà Khẩu và trấn Bình An cực kỳ suôn sẻ, thu về tổng cộng 1.001 văn tiền. Một túi tiền đồng to tướng nhét trong túi tiền căng đầy, cả hai lượn lờ một vòng trên phố, cứ có cảm giác mọi người trên đường đều đang dán chặt mắt vào túi tiền của họ, thật sự rất nguy hiểm. Nhỡ bị móc túi hay trấn lột thì sao?
Hai người bàn bạc lại, bèn đi đến tiền trang (ngân hàng) đổi thành một thỏi bạc. Bạc bông tuyết sáng bóng, hai cậu nhóc này chưa nhìn thấy bao giờ. Trước kia đúng là cha của họ được bồi thường 20 lượng bạc, nhưng vẫn luôn nằm trong tay cố chủ mà còn chưa cầm nóng tay đã đưa cho Trình gia rồi. Có thể nói sống đến tuổi này, bọn họ chưa từng có nhiều bạc như vậy trên người.
Một lượng bạc nằm trong lồng ngực Triệu Nhị Cẩu, 100 văn tiền dư ra thì nằm trong túi tiền của Triệu Tam Ngưu. Cả hai ngồi trên xe bò không dám nhúc nhích, căng thẳng toát mồ hôi hột đầy người.
Trình Loan Loan: “...”
Trông cái vẻ chưa trải sự đời khiến cô vừa buồn cười vừa cảm thấy xót. Sau này có dịp, cô sẽ cho bốn thằng nhóc này ra đường nhiều hơn. Thấy nhiều hiển nhiên sẽ không còn làm mấy chuyện đáng buồn cười này nữa.
Ở bên ngoài, lý trưởng đổ mồ hôi hột trả lời Tri huyện đại nhân:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT