- Tri huyện đại nhân à, ý của dân phụ không phải như vậy. - Trình Loan Loan nói với vẻ mặt sợ sệt: - Làm việc vì Tri huyện đại nhân sao lại có thể đòi tiền công chứ, nếu không tìm được nguồn nước nào thì cầm tiền nhót ruột lắm.
Khóe miệng Tri huyện đại nhân giật giật, ông ấy đã hiểu người đàn bà này mưu đồ gì. Đang chê 100 văn tiền quá ít nhỉ?
Tuy nhiên đây là lần đầu tiên Tri huyện đại nhân gặp được một người như vậy, cũng cảm thấy mới mẻ. Vả lại người đàn bà này nuôi dạy được một đứa trẻ biết phấn đấu, muốn vòi càng nhiều lợi lộc là chuyện thường tình. Chỉ cần vun vén cho công trạng của ông ấy được, thì thưởng thêm ít văn tiền không thành vấn đề.
Tri huyện nói: - Thế ý của thị là như thế nào?
- Nếu phát hiện ra một nguồn nước, thì Tri huyện đại nhân hẵng khen thưởng. Nhưng nếu không thể chia sớt ưu sầu với Tri huyện đại nhân thì chúng thảo dân cũng khôn có tư cách gì nhận bạc. Cách này có được không ạ? - Trình Loan Loan hơi nhếch khóe môi mỉm cười, nói: - Có 35 thôn, cần phải đi hết trong vòng 3 ngày, tính như vậy thì… coi như 3 ngày không được ngủ đủ giấc…
Viên mưu sĩ vẫn luôn dễ nổi nóng phải nhìn Trình Loan Loan kỹ hơn, một người đàn bà nhà nông lại có thể đề ra cách này. Xem ra hắn ta đã quá coi thường nông dân rồi, hắn ta dùng ánh mắt báo cho Tri huyện đại nhân biết là rất khả thi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT