Tô Cẩm Chi cảm thấy thế giới này có độc.
Kể từ khi cậu đến thế giới này thời gian tỉnh táo cũng không quá sáu tiếng đồng hồ, mỗi ngày không phải đang nằm mơ thì chính là đau đầu hôn mê, còn là một tên tàn phế không thể động đậy.
May là lần hôn mê này không quá lâu, sáng hôm sau Tô Cẩm Chi đã tỉnh lại. Bầu không khí buổi sáng vô cùng trong lành, mang theo hơi ẩm ướt át, tuy rằng cậu không nhìn thấy nhưng lại ngửi được mùi vị đó.
Hơi lạnh trong không khí theo hô hấp thấm vào lục phủ ngũ tạng, khiến cả người cậu đều sảng khoái, nhưng không lâu sau Tô Cẩm Chi bỗng nhiên hốt hoảng nhận ra, ga giường dưới mông cậu hình như còn lạnh hơn không khí thì phải?
Phát hiện này khiến chút buồn ngủ còn sót lại của cậu lập tức biến mất không dấu vết.
Nhưng sau khi tỉnh táo, Tô Cẩm Chi còn chưa kịp mở to mắt đã cảm giác có người xốc chăn cậu lên, sờ mông cậu “xoạt xoạt” hai tiếng, lấy thứ mà Tô Cẩm Chi không dám suy nghĩ cẩn thận đi, sau đó lấy khăn ấm chen vào… lau mông cho cậu?
Trên người Tô Cẩm Chi có rất nhiều vết thương, cần phải thay thuốc thường xuyên, vậy nên cậu không mặc quần áo, ngoại trừ cái chăn trắng đắp trên người ra thì không có gì cả —— ngay cả đồ lót cũng không được mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play