Bên nhau mãi mãi, lời hứa khiến những người yêu nhau sẽ an tâm này, vào tai Tô Cẩm Chi lại toàn lo lắng và hốt hoảng.
Điều này không thể trách cậu được, thật sự là bởi mỗi khi câu nói này thốt ra khỏi miệng, cậu và người đàn ông đều xa nhau, hoặc chết, hoặc là vì vài nguyên nhân khác không cản được, cho dù là ở thế giới nào cũng vậy.
Thế nên sau khi Giang Hựu Huy nói ra câu này, Tô Cẩm Chi đã cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo vốn không nên có từ đôi chân tê liệt của mình lan lên. Cảm giác đó khiến cậu sợ hãi, kìm lòng không đặng muốn lùi bước.
Vốn Giang Hựu Huy cho rằng sau khi hắn nói xong hẳn thiếu niên sẽ rất vui vẻ, nhưng không ngờ rằng lúc cúi đầu xuống nhìn lại phát hiện vẻ mặt thiếu niên ngơ ngác, mấy sợi tóc lộn xộn xõa trên thái dương cậu, làn da của thiếu niên rất trắng, mấy sợi tóc đen càng làm bật lên sắc mặt trắng bệch, không một chút hồng hào của cậu. Giang Hựu Huy không thích thấy dáng vẻ bệnh tật tái nhợt như vậy của cậu, bởi vì điều đó sẽ khiến hắn nhớ tới cơ thể không trọn vẹn của thiếu niên trong kính.
Giang Hựu Huy vô thức nhíu mày, rồi giãn ra, vươn tay vén đám tóc rối trên thái dương của thiếu niên ra sau tai: “Có chuyện gì vậy?”
“Chi Chi không muốn bên ta mãi mãi sao?” Người đàn ông hỏi, khóe môi mỉm cười cúi xuống hôn lên môi cậu.
“Tất nhiên là muốn rồi.” Tô Cẩm Chi cố giả bộ cười, dằn cảm giác khó nói trong lòng xuống, nhắm mắt lại hít hơi thở của người đàn ông, hai tay ôm cổ hắn, từ từ siết chặt, “Em cũng muốn mãi mãi ở bên ngài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play