Tô Cẩm Chi rũ mắt, ánh mắt rơi vào mấy cái Diệu Âm linh trên bàn, trông có vẻ không nghe Vân Cảnh nói chuyện với Cổ Thư Vinh, cũng chẳng có ý muốn chen vào chút nào.
Nhưng Tô Cẩm Chi không nhìn Vân Cảnh, Vân Cảnh lại không nhịn được nhìn cậu.
Con người thường thích so sánh với nhau, đây là một sở thích kỳ lạ, không liên quan tới kiêu căng hay tự ti, chỉ là một hành vi theo bản năng, nhất là khi gặp được người yêu của mà người mình thích. Huống chi người kia còn giống mình như đúc, thân phận và địa vị lại thấp hơn mình, gần như cái gì cũng không bằng mình, nhưng cố tình người mình thích lại chọn người đó.
Rõ ràng vẻ ngoài giống nhau, nhưng hắn lại không chịu nhìn mình lâu một chút.
Thứ duy nhất người kia hơn mình, chính là người kia nhận được sự yêu thương của người mình thích —— thứ mình khát khao nhưng không có được.
Từ khi Vân Cảnh thấy Tô Cẩm Chi, trở về cứ nghĩ, nếu năm ấy y không cao ngạo như vậy, có thể hợp tịch hôm nay là y và người đàn ông, không liên quan tí xíu nào với thiếu niên này không.
Nhưng năm trăm năm từ từ trôi qua, y luôn cố gắng đuổi theo bước chân người đàn ông, có điều y không đuổi kịp, trên lưng của người đàn ông cũng có thêm một người —— người đàn ông không muốn người kia đuổi theo, hắn sẽ cõng cậu đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play