Màn pháo hoa hoành tráng này kéo dài tận mười lăm phút, sau khi đốt pháo hoa cuối cùng từ không trung rơi xuống, Hoài Trú nắm tay cậu cùng về lại xe. Bọn họ mở cửa sổ xe hết cỡ, gió đêm mát lạnh mặc sức lướt qua mặt họ khi chiếc xe chạy băng băng đến điểm dừng chân trước đích đến đầu tiên. Mặc dù không biết phía cuối con đường này là gì, Tô Cẩm Chi vẫn ngửi thấy được hương vị của tự do.
Hương vị đó cực kỳ giống cơn gió mùa đông, lạnh đến thấu xương, thấm tận ruột gan, hít nhẹ một hơi đã có thể thở ra khói trắng. Nhưng cậu lại rất thích.
Song bất ngờ mà Hoài Trú cho cậu không chỉ có tự do và pháo hoa, còn có sự lãng mạn đặc trưng của hắn.
Sau khi Hoài Trú dẫn cậu vào biệt thự không vội vàng bật đèn mà là bảo cậu nhắm mắt lại, dẫn cậu ngồi xuống một cái ghế.
Giữa không gian tối tăm vô tận, Tô Cẩm Chi chỉ nghe được Hoài Trú làm gì đó phát ra vài tiếng động rất nhỏ, mấy giây sau, cậu cảm giác được hình như trước mắt hơi sáng lên.
“Hoài ơi, em mở mắt được chưa?” Cậu hỏi Hoài Trú.
Hoài Trú dịu dàng trả lời: “Được rồi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play