Cảm giác hôn môi quá tuyệt vời, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ sát đất rơi lên cơ thể hai người, nhưng nó lại không mang đến bao nhiêu độ ấm, thứ thật sự khiến cả người bọn họ nóng lên chính là khao khát và xao động từ trong cơ thể và sâu trong xương tủy.
Mặc dù Hoài Trú rất muốn thời gian dừng lại ở giây phút này, nhưng hắn không thể kiểm soát được tốc độ thời gian trôi, vậy nên ba phút trước khi vệ sĩ từ cửa bước vào kiểm tra tình hình trong phòng, hắn kéo tay thiếu niên xuống khỏi cổ mình, ôm vai cậu để cậu ngồi xuống ghế, còn bản thân thì trở về vị trí của người làm mẫu.
Lúc vệ sĩ vào xem, tất thảy đều không hề khác với ngày thường.
Tô Cẩm Chi đã sớm lấy ra một tấm canvas mới tinh tùy ý phác lên vài đường nét lộn xộn, không ai biết là đang vẽ gì.
Chờ đến khi bọn họ rời khỏi, Tô Cẩm Chi lập tức ném cọ vẽ, trong mắt như chứa nước, lóng lánh, mờ mịt nhìn người đàn ông, duỗi hai tay về phía hắn.
Hoài Trú nhẹ cong môi, đi qua ôm thiếu niên lên chân mình như ôm một đứa trẻ. Khoảnh khắc thiếu niên được hắn ôm liền gác đầu lên vai hắn, dùng gò má lành lạnh mềm mại nhẹ nhàng dụi làn da bên gáy hắn, Hoài Trú giơ tay lên, từng chút từng chút vuốt mái tóc mềm trên đỉnh đầu cậu. Hai người đều vô cùng hưởng thụ thời khắc yên bình này.
Nhưng thiếu niên trên người hắn khịt khịt mũi ngửi một lúc, chợt ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Trên người anh có mùi hoa hồng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT