Trên đường Kỷ Thanh Thần luôn nói chuyện với lão thái thái nên cũng không thấy thời gian trôi qua chậm.
Chờ đến lúc xe ngựa dừng lại thì mới biết là đã đến nơi. Không lâu sau, nha hoàn bên ngoài đi đến trước xe ngựa, Kỷ Bảo Cảnh xuống xe trước, sau đó ôm lại Kỷ Thanh Thần xuống, người cuối cùng xuống xe là lão thái thái.
Đại sư trong chùa Đại Từ đã đứng chờ ở cửa, thấy xe ngựa của Kỷ gia liền vội vàng đi tới đón tiếp. Nữ nhân Kỷ gia thường xuyên đến chùa Đại Từ cúng bái, hàng năm quyên góp mấy ngàn tiền hương hỏa, vì thế việc Kỷ gia đến đây rất được chùa coi trọng.
Mặc dù mục đích chủ yếu lần này của lão thái thái là hy vọng Huệ Tể đại sư có thể xem xem mệnh của Kỷ Diên Sinh và Tăng tiêu thư có hợp không, nhưng nếu đã đến rồi thì bái Phật là việc không thể thiếu.
Lão thái thái đi vào đại điện, thành kính cúi lạy từng đền lớn đền nhỏ trong chùa. Cuối cùng còn bảo người hầu bên cạnh quyên góp một ít tiền hương khói cho chùa.
Kỷ Thanh Thần nhón chân nhìn số ngân lượng trên sổ ghi chép công đức, xem xong liền thở dài một hơi. Xem ra vì chuyện hôn sự của Kỷ Diên Sinh mà tổ mẫu phải lo liệu không ít tiền.
Sau đó có hòa thượng đến mời tổ mẫu đến phòng của Huệ Tể đại sư, Kỷ Bảo Cảnh thì dẫn Kỷ Thanh Thần sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng TY T và web t ytnovel.
Trong phòng sớm đã chuẩn bị trà bánh, dẫn bọn họ vào là một vị hòa thượng khoảng bảy tám tuổi, ba giới còn chưa đốt mà chỉ cạo đầu, nhìn khá đáng yêu.
Lúc tiểu hòa thượng đang muốn đi, Kỷ Thanh Thần đột nhiên mở túi lấy ra một thỏi bạc đưa qua. Tiểu hòa thượng giật mình, liên tục lắc đầu nói: “Thí chủ, làm như vậy không được đâu.”
“Không được cái gì.” Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa của Kỷ Thanh Thần nở một nụ cười ngọt ngào, làm cho tiểu hòa thượng nhìn đến ngây người.
Chùa vì tránh hiềm nghi nên tiếp đãi nữ tử quyền quý đều là hòa thượng lớn tuổi hoặc tiểu hòa thượng, tiểu hòa thượng này cũng thường được sắp xếp tiếp đãi nữ thí chủ, nhưng hai vị tiểu thư đẹp mắt như hôm nay thì đây lần đầu tiểu hòa thượng được thấy. Vị tiểu thư lớn kia đẹp mắt đến nỗi tiểu hòa thượng không dám ngẩng đầu nhìn một cái.
Còn vị tiểu thư nhỏ này thì ngược lại, nàng vừa trắng vừa đáng yêu, nên lúc nãy trên đường đi nàng hỏi gì, tiểu hòa thượng liền biết gì đáp nấy.( truyện đăng trên app TᎽT )
Nhưng không ngờ nàng lại muốn cho mình tiền, tiểu hòa thượng có chút thụ sủng nhược kinh.
*Được cưng mà sợ.
“Cầm đi, mặc dù ngươi là người xuất gia, nhưng cũng cần ăn cơm mà.” Kỷ Thanh Thần cười híp mắt nhét bạc vào tay tiểu hòa thượng.
Mặt tiểu hòa thượng vốn trắng nõn lập tức đỏ bừng lên, nói một tiếng cảm ơn xong liền cúi đầu chạy mất.
Đợi người đi khỏi rồi Kỷ Bảo Cảnh mới hỏi: “Sao đột nhiên muội lại cho hắn tiền?”
“Vì lúc nãy muội nghe thấy bụng hắn cứ kêu lên ùng ục ùng ục.” Kỷ Thanh Thần che miệng cười, Kỷ Bảo Cảnh đưa tay búng trán nàng một cái, nha hoàn ở bên cạnh cũng nở nụ cười.
Chùa Đại Từ hương hỏa hưng thịnh, nhưng không phải hòa thượng nào cũng được sống đầy đủ. Giống như vị tiểu hòa thượng lúc nãy, phải ở trong chùa làm nhiều việc nặng nhọc, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, là một hài tử trong gia đình nghèo, vì không thể nuôi nổi mà bị ôm đến trước cửa chùa, từ nhỏ đã bị bỏ rơi.
Nếu không thì cũng chẳng có nhà nào lại bảo con mình đi làm hòa thượng cả.
Tiểu hòa thượng này có vẻ khá thông minh, chính vì vậy mới có cơ hội đến phục vụ những nữ tử quyền quý và có cơ hội nhận được khen thưởng.
Đã đến nơi này, tất nhiên Kỷ Thanh Thần không muốn ngồi yên trong phòng, nhưng Kỷ Bảo Cảnh lại không muốn ra ngoài.
“Để Anh Đào dẫn muội ra ngoài chơi đi mà, muội muốn đi thả diều, năn nỉ tỷ luôn đó.” Kỷ Thanh Thần kéo cánh tay Kỷ Bảo Cảnh ra sức làm nũng, chỉ thiếu việc chấp tay van xin.
Bị nàng làm ầm ĩ như vậy, Kỷ Bảo Cảnh cũng hết cách, bèn sai người mang diều đến cho nàng, lại phái nhiều nha hoàn đi theo mới yên tâm cho nàng rời khỏi cửa.
*
Kết thúc một ngày trong chùa Đại Từ, bất kể là lão thái thái hay hai tỷ muội Kỷ Thanh Thần đều vô cùng vui vẻ. Đặc biệt là lão thái thái, từ vẻ mặt tươi cười kia liền biết bà có bao nhiêu vui mừng.
Chắc có lẽ Huệ Tể đại sư xem ra được mệnh của Kỷ Diên Sinh và Tăng tiểu thư vô cùng tương xứng, nên mới khiến lão thái thái vui đến như vậy, hôn sự này đoán chừng sẽ sớm được định đoạt.
Lúc trở về phủ thì mặt trời đã ngả về Tây, nửa bầu trời bị ráng chiều chiếu đỏ hồng một mảnh, đẹp mắt vô cùng. Chỉ là lúc xe ngựa đang chuẩn bị vào phủ thì đột nhiên phanh gấp, khiến người trong xe đều không phản ứng kịp, tất cả đều ngã người về phía trước. May mắn Kỷ Bảo Cảnh kịp thời kéo lão thái thái lại, còn Kỷ Thanh Thần xém tí nữa đã ngã rơi ra ngoài.