Yêu Kiều Không Thể Với

Chương 47: Giăng bẫy


6 tháng

trướctiếp

 

Giọng nàng khàn khàn, Anh Đào một bên lại đang nhịn cười, nhưng cũng cảm thấy có chút khó chịu. Thật ra, nàng nói cũng không sai, nếu như Bích Thủy đàng hoàng bước tới chào hỏi, có khi Kỷ Thanh Thần lại còn tha cho nàng ấy, chứ không phải lén lút trốn ở đó.

Nếu Kỷ Thanh Thần thật sự muốn trừng phạt nàng ấy thì chỉ cần sai nha hoàn xung quanh bắt nàng ấy lại là được, chưa kể nhìn trộm chủ nhân thì chắc chắn nàng ấy sẽ không thoát khỏi tội vô lễ.

Chỉ là Kỷ Thanh Thần không muốn đôi co với nàng ấy, liền cùng Anh Đào đi vào sân, tiểu nha dịch vừa mới tiễn Bích Thủy đi, vừa thấy nàng đến liền lập tức tiến tới hành lễ.

"Phụ thân có ở trong đúng không, ta tới đưa canh cho phụ thân." Lão thái thái vừa rồi nói sai việc vặt cho nàng, chính là để nàng đưa canh tới cho Kỷ Diên Sinh. Thật ra, Kỷ Thanh Thần cũng biết đây là lão thái thái có ý muốn nàng nhận cơ hội này ở trước mặt ông ấy mà cư xử phải phép một chút.

Tiểu nha dịch vốn đang vui vẻ thì lại nghe nói là tới đưa canh, trong lòng có chút uất ức, nhưng phận làm tôi tớ sao mà dám cho nàng đứng bên ngoài chứ.

Tiểu nha dịch vì mới vừa bị mắng nên đành phải nói thật: “Thất tiểu thư, không phải là tiểu nhân muốn ngăn cản tiểu thư đâu, chỉ là vừa rồi Vệ di nương có sai người đem canh đến cho lão gia. Tiểu nhân vào bẩm báo liền bị lão gia mắng cho một trận rồi đuổi ra ngoài ạ."

Anh Đào bên cạnh lập tức không vui, liền bước lên nói: "Ngươi nói cái gì chứ, Thất tiểu thư mà có thể giống bọn họ à?"

Vừa may Cao Toàn lúc này đi ra, nhìn thấy Kỷ Thanh Thần liền vội vàng đi tới cười nói: "Thất tiểu thư, sao hôm nay tiểu thư lại tới đây?"

"Ta tới đưa canh cho phụ thân nhưng lại nghe nói thư phòng bây giờ không được vào." Đây là lần đầu tiên Kỷ Thanh Thần tới đây nên cũng không biết ở đây thật sự có quy tắc này hay không.

Cao Toàn lập tức mắng quay sang mắng tiểu nha dịch bên cạnh: "Ngươi không có mắt à, Thất tiểu thư đến mà ngươi còn không lo vào bẩm báo cho lão gia. Ai cho ngươi to gan như vậy hả?"

Tiểu nha dịch nhất thời á khẩu, chỉ biết trơ mắt nhìn Cao Toàn vẻ mặt đắc ý dẫn Kỷ Thanh Thần vào trong. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web ty tnovel.

Lúc này Kỷ Diên Sinh đang ngồi ở bàn làm việc, nghe thấy tiếng động, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy nàng trước cửa. Lời còn chưa nói, vẻ mặt ông ấy lập tức trở nên vui hẳn lên.

Kỷ Thanh Thần thấy Kỷ Diên Sinh liền nhẹ giọng gọi: "Phụ thân."

Kỷ Diên Sinh đứng dậy đi tới ôm con gái vào lòng, ông ấy nhéo khuôn mặt mịn màng như đậu phụ non của nàng rồi nhẹ nhàng nói: "Nguyên Nguyên, sao con lại tới đây?"

"Con tới đưa canh cho phụ thân, tổ mẫu có sai người hầm chút canh bồ câu, con thấy canh rất ngon. Nguyên Nguyên chỉ uống một bát, bát còn lại con đem cho phụ thân." Kỷ Thanh Thần cười nói.

Đối với mấy chuyện mượn hoa hiến Phật thế này thì nàng là người thuần thục nhất. Kỷ Diên Sinh lại cực kỳ hài lòng với mấy chuyện này, nên sau khi nghe xong trong lòng vô cùng hạnh phúc, ông ấy liên tục nói: "Đúng là đứa con gái ngoan của ta, có thứ gì tốt cũng không bao giờ quên phụ thân."

Kỷ Thanh Thần nhẹ nhàng cười, nhìn xem, việc tranh sủng chính là đơn giản như vậy.

Sau khi Kỷ Diên Sinh uống canh xong, Kỷ Thanh Thần chợt nhận ra mình có chút thiệt thòi rồi, phải quay về xin lão thái thái ban thưởng mới được.

Kỷ Diên Sinh muốn đích thân đưa nàng về nhưng lại bị Kỷ Thanh Thần từ chối, nàng nghiêng đầu nhẹ giọng nói: "Phụ thân đang bận mà, con có Anh Đào đi cùng là được rồi ạ."

Cuối cùng, Kỷ Diên Sinh vẫn là không thể nói lại được cái tính bướng bỉnh của nàng nên đành để nàng tự mình về.

Vừa đi ra ngoài, Kỷ Thanh Thần liếc nhìn một cái rồi tiếp tục đi về phía trước. Đi được nửa đường, nàng đột nhiên hỏi: "Anh Đào, trong đình viện chúng ta có nha hoàn nào tên Tước Nhi không?" ( truyện trên app T𝕪T )

Kỷ Thanh Thần tuy tuổi còn nhỏ nhưng nha hoàn bên cạnh cũng không ít, đại nha hoàn thân cận bên nàng tất nhiên là có Bồ Đào và Anh Đào, dưới hai nàng ấy còn có hai thị nữ nha hoàn, cùng với bốn nha hoàn có địa vị thấp nhất nữa. Tước Nhi chính là nha hoàn có địa vị thấp nhất kia, nhưng hầu như nàng ấy ít khi xuất hiện trước mặt Kỷ Thanh Thần.

Cho nên khi nàng nhắc đến nha hoàn này, Anh Đào cũng có chút tò mò.

"Ta nghe nói nha hoàn này rất thông minh?" Kỷ Thanh Thần nhếch mép hỏi, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, dịu dàng nhưng lại có chút xảo quyệt.

Anh Đào là người phụ trách quản lý những nha hoàn này nên tính cách của từng nha hoàn nàng ấy nắm rõ trong lòng bàn tay, nha hoàn Tước Nhi này đúng như cái tên của nàng ấy, cái miệng lúc nào cũng ríu ra ríu rít, luyên thuyên không ngừng, mọi chuyện xảy ra trong phủ không có gì nàng ấy không biết.

Anh Đào vẫn còn cảm thấy kì lạ, Thất tiểu thư lại nhắc đến nàng ấy, nhưng không ngờ Kỷ Thanh Thần muốn nghe vài điều từ miệng Tước Nhi này.

Nàng đưa bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm ra hiệu cho Anh Đào lại gần.

Anh Đào ngoan ngoãn ghé tai nghe nàng nói nhỏ.

Nghe xong, Anh Đào liền kinh ngạc, vội vàng nói: "Nô tỳ sợ làm chuyện này có ổn không ạ?"

“Có cái gì mà không ổn chứ, ta chỉ muốn em nói thật thôi mà.”

Kỷ Thanh Thần mỉm cười nhìn nàng, Anh Đào thấy thế cũng chỉ biết gật đầu.

*

Nhưng vào một ngày nọ, trong phủ đột nhiên lan truyền một tin đồn, nghe nói Vệ di nương sai người đem canh đến cho nhị gia nhưng lại bị nhị gia đuổi ra ngoài, đến cả canh cũng bị ném ra. Vốn dĩ đây chỉ là tin đồn vu vơ trong phủ mà thôi, nhưng đến ngày hôm sau lại lan truyền thành việc Vệ di nương vì tranh sủng mà sai nha hoàn của mình lấy danh nghĩa là đến đưa canh để dụ dỗ nhị gia đến Đào Hoa Các.

Kỷ Diên Sinh đối với mấy hành động này lại vô cùng chán ghét, thế nên liền đuổi nha hoàn này đi ra.

Mấy lời đồn này đã vậy lại lan tới Đào Hoa Các, Bích Thủy tuy là nha hoàn nhưng cũng là khuê nữ, bị dính phải lời đồn đại ác ý như vậy, nàng ấy lập tức khóc rống lên, chạy đến Vệ di nương đòi làm chủ.

Nhưng Vệ di nương thì có thể làm được gì, chuyện này đều do bọn hạ nhân truyền qua truyện lại, cũng không ai dám trước mặt nàng ta nói mấy điều này.

Ngược lại, Kỷ Bảo Cảnh là người đầu tiên đến tìm Kỷ Thanh Thần, nàng ấy gõ lên đầu nhỏ của nàng, vẻ mặt nghiêm nghị hỏi: "Có phải là do muội giở trò không?"

"Tỷ, là do nha hoàn kia thấy muội cũng không chào hỏi, đã vậy còn trốn sang một bên, muội chỉ muốn dạy cho nha hoàn đó một bài học thôi mà."

Kỷ Thanh Thần tất nhiên sẽ không lộ ra mục đích thật sự của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên, chu miệng oán trách.

Kỷ Bảo Cảnh nhìn vẻ mặt hờn dỗi của nàng cũng bất đắc dĩ cười, sau đó nàng ấy lên tiếng khuyên nhủ: "Nhưng cuối cùng chuyện này cũng làm ảnh hưởng tới phụ thân, lần sau muội không được nghịch như vậy nữa nghe chưa."

Kỷ Thanh Thần hiểu được vì sao trước đây tiểu Thanh Thần tính tình ngang ngược như vậy nhưng cũng chưa bao giờ bị phạt. 

Tất cả đều chỉ là do nghịch ngợm mà thôi.

Nhưng lần này là do nàng thật sự cố ý.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp