Ba ngày trước tại điện Thái Hòa, Hoàng Thượng đã nhắc lại lời nói trước kia, hơn nữa lần này ông còn rất cứng rắn. Trước đây ông ấy chỉ hỏi về vấn đề của người đã khuất nhưng lần này lại liên quan đến những vị khó nói kia.
Tĩnh Thái Thi, trước kia là chính thất của Tĩnh Vương Gia, hiện giờ bà đang ở trong Thọ An Cung. Còn vị ở phía bên của Thọ An Cung chính là hoàng hậu trước kia của tiên đế, Phương Hoàng Hậu. Vốn dĩ hai vị này cùng gả vào nhà đế vương nhưng lại chưa từng qua lại, hiện giờ hai bà lại ở cùng trong Thọ An Cung.
Ban đầu Hoàng Thượng muốn phong tước vị cho mẫu thân sinh ra ông ấy, nhưng xuất thân của bà lại quá kém nên ông ấy chỉ đành đổi sang Tĩnh vương phi phong bà thành Tĩnh thái phi.
Người đã mất thì không thể mở lời nhưng người còn sống thì lại khác. Quần thần ban đầu muốn kéo dài thời gian để thay đổi ý định của Thánh Thượng. Nhưng Tĩnh Thái Phi lại khác, năm nay bà đã sáu mươi rồi, còn sống được thêm mấy năm thì cũng khó nói, hơn nữa nhi tử thân sinh của bà đã mất mà người lên ngôi thượng vị lại còn là người mà bà hận không thể cầm dao đâm một nhát.
Nhưng mà thân là phận con cháu, cho dù là con vợ lẽ thì ông ấy cũng không thể không hiếu kính người này được. Vì vậy Hoàng Đế chỉ đành làm trò trước mặt Nội Các, ông ấy vừa khóc lóc vừa than thở về những năm tháng ở phủ Tĩnh Vương mẫu thân đã dốc lòng nuôi dưỡng ông ấy ra sao.
Mặc dù đám người đứng ở đây đều thấy qua rất nhiều chuyện, nhưng cũng không thể chịu nổi sự vô liêm sỉ của Hoàng Đế. Thử hỏi những người đang có mặt ở đây có ai chưa từng nghe qua chuyện ở phủ Tĩnh Vương? Thế Tử Gia vốn là người bệnh tật, thân thể ốm yếu lại không có mưu lược gì, trái lại với Hoàng Đế cho dù xuất thân là con vợ lẽ nhưng lại thông minh, xuất xắc ở mọi mặt nên rất được lòng Tĩnh Vương Gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT