“Sao mà chàng lại ngốc nghếch như vậy hả?” Kỷ Thanh Thần ngồi trên đùi Bùi Thế Trạch, nàng đưa tay vuốt nhẹ gò má chàng, khuôn mặt này quả thực khiến nàng mê mẩn, nàng đã ngắm nhìn khuôn mặt này tận mười năm rồi nhưng vẫn chưa thấy đủ.
Kỷ Thanh Thần nghĩ rằng, cho dù cả đời này đều ngắm nhìn thì nàng vẫn không cảm thấy chán.
Bùi Thế Trạch duỗi tay vuốt tóc nàng, hai tay siết chặt ôm nàng vào lòng mình. Chàng thấp giọng nói: “Nguyên Nguyên, ta không quan tâm người khác ra sao nhưng ta lại sợ nàng bị thương, sợ nàng bị đau. Ta cũng chẳng để ý đến Tạ thị và Bùi Ngọc Ninh nhưng ta sợ bọn họ làm nàng tổn thương.”
Chỉ cần là chuyện liên quan đến Kỷ Thanh Thần thì Bùi Thế Trạch sẽ trở nên do dự thiếu quyết đoán, không hề giống tính cách của chàng chút nào.
Chỉ có vài lần duy nhất chàng hoảng hốt đến tốt cùng mà vài lần này đều là vì nàng.
Thời điểm Kỷ Thanh Thần rơi khỏi vách đá, Bùi Thế Trạch chỉ muốn nhảy xuống cùng nàng. Lúc ở trên chiến trường nguy hiểm chập trùng, Bùi Thế trạch bị rất nhiều mũi tên nghim lên người, ngoại trừ Tổ mẫu ra, người duy nhất chàng nhớ đến trước khi hôn mê là Kỷ Thanh Thần. Chàng sợ nàng khóc, sợ nàng buồn cũng sợ nàng sẽ vì chàng mà thương tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play