Mặc dù thánh chỉ được ban xuống quá đột ngột, nhưng Tằng Dung làm chủ mẫu đã nhiều năm, ngay lập tức vung tay lên sai người thưởng cho các nha hoàn và hạ nhân trong phủ, mỗi người được thưởng hai lượng bạc trắng, ai cũng có phần. Mặc dù trên danh nghĩa Kỷ gia vẫn chưa phân ra, nhưng thực chất mọi thứ trong nhà đã được phân ra rõ ràng.
Nhưng chuyện nhận thưởng lần này không chỉ có hạ nhân ở nhị phòng mà cả bên đại phòng cũng có, dù sao thì Lão Thái Thái vẫn còn sống ở bên đại phòng. Tằng Dung rất hào phóng, hơn nữa còn tự bỏ tiền túi ra nên Hàn thị nhìn thấy thì cũng không thể làm gì được.
Nhưng lúc trở về trong phòng thì lại giận dỗi. Kỷ Bảo Nhân đi theo sau bà ta thì lại khác, nàng ấy vừa thở dài vừa vui vẻ, dù sao thì Bùi Thế Trạch là người ca ca mà nàng ấy quen biết từ khi còn nhỏ, bây giờ người ta còn thành một đôi với Nguyên Nguyên nên nàng lại càng vui mừng.
“Con đấy, đã đến lúc này rồi mà còn cười được nữa?” Hàn thị nhìn thấy nàng ấy cứ cười tủm tỉm không thôi thì hận rèn sắt không thành thép mà chọc lên chán nàng ấy một cái.
Mà Kỷ Bảo Nhân lại không thể hiểu nổi suy nghĩ của nương mình nên chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Nương, đây là chuyện tốt mà, con chỉ là vui mừng thay cho Nguyên Nguyên mà cũng không được sao?”
“Con có thời gian vui vẻ thay người khác thì không bằng tự nghĩ đến chính mình đi.” Hàn thị không vui nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play