Đến ngày thứ hai, tuyết vẫn đang rơi, đưa mắt nhìn ra bên ngoài chỉ thấy một mảnh trắng xóa. Khi Kỷ Thanh Thần tỉnh dậy liền nghe thấy Hạnh Nhi và Hương Ninh đang nhắc, bên ngoài tuyết lớn, đem đôi giày bó bên trong có lớp da hươu cháy đến cho nàng, còn cần tìm một chiếc áo choàng lông vũ lớn màu đỏ đem đến cho nàng khoác vào, hơn nữa phải lấy thêm bao tay cho nàng đeo.
Đồ da trong phòng nàng vốn nhiều, dù gì khi xưa cữu cữu chưa lên làm Hoàng Thượng, năm nào cũng gọi người mang đồ tết đến kinh thành, đồ da là thứ ắt không thể thiếu. Tuy đã chia cho tỷ muội trong nhà khá nhiều, nhưng phần dư lại của riêng nàng vẫn đủ may thành mấy chiếc xiêm y, thậm chí giày da hươu nàng cũng có tận mấy đôi. Còn những tấm áo choàng lông thì dư hẳn mấy kiện, nếu đem những tấm da này đi bán, mỗi tấm sẽ có giá hàng trăm lạng bạc.
Trên cửa sổ kết thành một lớp sương dày đặc khiến nàng nhìn không rõ bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy những bóng trắng mờ ảo.
Khi bước ra khỏi cửa, chân vừa đạp xuống, không chỉ có tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên, mà nửa cái chân đều đã ngập trong đống tuyết. Trước giờ Kỷ Thanh Thần không cho phép nha hoàn trong viện rắc tuyết.
Cả đêm Tằng Dung không tài nào chợp mắt, khi tỉnh dậy thấy dưới mắt mình có màu xanh, liền sai nha hoàn bôi một lớp bột gạo mỏng lên để che đi. Khi hai nhi tử đã đến, nàng ta vừa gọi người dọn đồ ăn lên vừa nói:
“Hôm nay ta sẽ đi gặp đại tỷ tỷ của con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT