Cữu cữu muốn nhận Nguyên Nguyên làm người thừa tự, như vậy đối với Nguyên Nguyên mà nói là một chuyện tốt. Rốt cuộc hiện tại cữu cữu đã là Hoàng Thượng, nếu Nguyên Nguyên thật sự được nhận thì sau này chính là công chúa...
Đôi tay Kỷ Bảo Cảnh trong phút chốc siết chặt lại, nàng ấy tất nhiên là hận không thể cái gì cũng tốt cho Nguyên Nguyên. Nhưng bây giờ nàng chỉ là một tiểu thư khuê các bình thường, nếu bước một chân ra ngoài, thân phận lập tức sẽ thay đổi đến mức long trời lở đất.
Nàng sẽ nhận được sự ngưỡng vọng của tất cả mọi người, trở thành viên minh châu chói lóa nhất kinh thành. Đến nay Kỷ Bảo Cảnh vẫn nhớ trận cãi nhau giữa nàng ấy và tam muội năm đó, Nguyên Nguyên quỳ trước tấm đệm hương bồ nói với nàng ấy rằng, sau này hai người họ sẽ trở thành người được tất cả mọi người ngưỡng vọng.
Bây giờ Kỷ Bảo Cảnh là phu nhân thế tử, về sau chính là phu nhân Tấn Dương hầu, thân phận đương nhiên là tôn quý. Nhưng Nguyên Nguyên của nàng ấy thì vẫn chẳng có gì.
Kỷ Bảo Cảnh siết chặt bàn tay, cười nhẹ thành tiếng và nói: “Thái thái, nếu phụ thân vẫn chưa nói cho Nguyên Nguyên, không bằng để con nói cho muội ấy.”
Tằng Dung nghe nàng ấy nói vậy còn tưởng là nàng ấy muốn giúp khuyên Kỷ Thanh Thần, lập tức vui mừng ra mặt. Suy cho cùng nếu Kỷ Thanh Thần không đồng ý chuyện này, Hoàng Thượng cũng đâu thể ép nàng được. Có điều Tằng Dung lại lo lắng, nếu Nguyên Nguyên từ chối tâm ý này của Hoàng Thượng thì liệu có khiến Hoàng Thượng cảm thấy nàng không biết điều?
Đến cùng thì trước sau gì cũng đều không thể sống yên ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT