Tằng Dung nghe xong, sững sờ tại chỗ. Đợi khi nàng ta lấy lại tinh thần, bắt lấy cánh tay Kỷ Diên Sinh và hỏi:
“Đây là điều mà hôm nay Hoàng Thượng đã nói với chàng? Nói rõ như thế sao?”
Nếu không phải đã nói rõ rồi thì Kỷ Diên Sinh đâu đến mức thảm hại thế này, ông ấy vừa bước ra ngoài đã ngã vùi vào đống tuyết, tiểu thái giám đi theo phía sau cũng không kịp đỡ lấy ông ấy. Cũng may mà hôm nay có tuyết rơi bên ngoài, bằng không, ông ấy chắc chắn sẽ ngã bầm dập mặt mũi. Như vậy cũng chẳng khá hơn là bao, ủng ướt sũng rồi không nói, mà quần áo cũng dính đầy bùn và nước.
Tằng Dung cắn răng, lập tức nói: “Nào có cái đạo lý như vậy, chỉ vì khuê nữ chúng ta đã nuôi dưỡng được người khác yêu mến liền muốn cướp đi. Dưới gầm trời này nào có cái lý như vậy. Ta không đồng ý, Hoàng Thượng có nói như vậy, ta cũng không đồng ý.”
Kỷ Diên Sinh ngẩn ra, trơ mắt nhìn Tằng Dung. Hoàng Thượng là chủ của thiên hạ, ông ấy thân là thần tử, nếu Hoàng Thượng bắt ông ấy lập tức phải chết ông ấy cũng không thể có nửa lời oán trách.
Nhưng ngược lại Tằng Dung không giống ông ấy, trong đầu chỉ toàn những đạo lý quân thần, nàng ta chỉ biết họ mới là người đã cực khổ nuôi Nguyên Nguyên lớn. Không thể nào vì tính tình Nguyên Nguyên ngoan ngoãn, khuê nữ do họ nuôi dạy quá tốt, Hoàng Thượng thích Nguyên Nguyên nhà họ là có thể đến cướp đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT