Làm sao Kỷ Thanh Thần có thể không biết xấu hổ mà làm phiền nàng ấy được, nhưng nhìn vẻ mặt nôn nóng của Hạnh Nhi, nàng lại không thể cự tuyệt, nghĩ một chút nàng nói: “Nếu vậy thì biểu tỷ cho ta mượn hai nha hoàn của tỷ có được không, làm sao ta có thể để tỷ đích thân đi tìm được.”
“Không sao cả, điều quan trọng bây giờ là phải sớm tìm được người, trời đã sắp tối rồi, chỗ này vừa đến buổi tối thường có dã thú, còn có cả sói nữa đấy, nên chúng ta phải nhanh chóng đi tìm thôi.”
Từ nhỏ Hạnh Nhi đã làm nha hoàn ở Kỷ gia, nào có gặp sói bao giờ, nàng ấy lập tức bật khóc: “Tiểu thư, có khi nào Hương Ninh đã...”
Đã bị sói bắt đi rồi ư?
Kỷ Thanh Thần nhìn nha đầu này bắt đầu tự mình dọa mình, nhíu mày nói: “Biểu tỷ đã nói buổi tối mới có dã thú kia mà, sẽ không có việc gì đâu.”
“Được rồi, biểu muội đừng nói nữa, bây giờ tìm người quan trọng hơn.” Lúc này Ân Nguyệt Nghiên cực kì giống biểu tỷ vừa tốt bụng vừa chu đáo, tất nhiên Kỷ Thanh Thần cũng không nghĩ gì nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT