Người hộ tống các nàng lên núi lần này là Bùi Thế Trạch và Ân Bách Nhiên, vốn dĩ chỉ có Ân Bách Nhiên, nhưng Bùi Thế Trạch lại chủ động nói muốn đi cùng, nếu Bùi thế tử đã mở lời thì tất nhiên Ân Đình Cẩn không thể từ chối ý tốt này.
Đợi đến khi tới chân núi, xe ngựa không thể đi lên được nữa, nhưng cáng tre được bọn họ chuẩn bị đã chờ sẵn tại chân núi rồi. Vương phi là người ngồi trước, bên cạnh bà ta có hai nha hoàn đi theo, trên tay cầm một túi đồ, phòng ngừa trên đường Vương phi khát nước.
Cáng tre được chuẩn bị rất nhiều, đợi cho chủ tử ngồi xong, nhất đẳng đại nha hoàn cũng sẽ được ngồi. Kỷ Thanh Thần nhìn đạo quán đặt ở giữa sườn núi kia một cái, bây giờ là tháng sáu, tiết trời oi bức, nàng thấy vậy thì gọi Hạnh Nhi và Hương Ninh đến cho hai nàng ngồi lên cáng tre cùng mình.
“Thế không được đâu ạ, nô tỳ đi bộ bên cạnh tiểu thư là được rồi ạ.” Hạnh Nhi hơi ngạc nhiên, bên cạnh đó còn có cảm động, tiểu thư vẫn luôn nghĩ cho các nàng.
Hương Ninh cũng lập tức nói: “Nô tỳ cũng thế, không cần lên cáng tre đâu ạ.”
Kỷ Thanh Thần nghiêm mặt nói: “Không cho các ngươi cãi lời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play