Màn đêm tối tăm, không ai biết ai, chỉ cần cùng nhau tiến lên, số lượng người nhiều, người kia cũng không thể giải quyết hết, vẫn có tồn đọng ‘con cá lọt lướt’.

Lúc này chỉ thi xem ai may mắn hơn ai.

Thực lực không đủ thì để may mắn quyết định, cướp được người rồi hẵng nói.

Những người dẫn đầu trong đám xâm nhập tụ tập đưa ra quyết định và lên kế hoạch.

Bọn chúng chỉ còn lại hơn 160 người, tấn công từ bốn phương tám hướng quán trọ, chỉ cần không bị đánh bay thì vẫn còn có cơ hội.

Nghe nói lão bộc họ Trương kia chỉ mới cấp bốn đỉnh, tên tiểu tử họ Nhạc thì phải chỉ là võ đồ, căn bản không đáng sợ.

Một đám võ sĩ cấp ba và cấp bốn ở đây, không sợ không bắt được một già một trẻ.

Đến lúc đó, ai có thể bắt được người đi thì phải xem thủ đoạn ai cao hơn ai.

“Ta nghe nói Yến Phi Tàng cũng ở trong quán trọ, hắn chính là võ sư cấp sáu đấy.”

“Sợ cái gì, Yến Phi Tàng là võ si, xưa nay không thích lo chuyện bao đồng, chúng ta tới đây lâu đến thế rồi mà ngươi xem đi, hắn có xuất hiện không?”

“Không thích lo chuyện bao đồng ư? Không phải hắn thích cứu khổ cứu nạn nhất à?”

“Chuyện sơn trang Bạch Hạc chỉ dựa vào một mình hắn căn bản không giúp được gì.” Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web tytnovel.

“Cũng đúng.”

Tiếng kèn tấn công vang lên, hơn 160 người bay lên tường, xông vào sân.

Kẻ bị thương nằm trên mặt đất nhìn lên. Bọn chúng muốn ngăn cản, không muốn giội nước lã lên người đồng bạn.

Chỉ khi tự mình trải nghiệm công lực khổng lồ tựa như sóng biển kia, bọn họ mới có thể nhận thức được sự khủng bố của quán trọ này.

Lục Kiến Vi cong đôi mắt.

“Tiểu Khách, lần này nhẹ tay thôi, đứng đánh bay ra ngoài.”

Tiểu Khách: “Khinh thường ai vậy chứ.”

Vật phẩm tấn công khởi động, những kẻ xâm nhập sử dụng khinh công khựng lại giữa không trung, đột nhiên cảm nhận được một thứ sức mạnh khổng lồ, cả người như bị rơi vào đầm lầy khủng bố, không thể động đậy.

Vô số đôi tay đánh về phía ngực chúng, cơn đau lan tràn, máu tươi phun ra, bọn chúng như diều đứt dây, liên tục rơi xuống đất. ( truyện trên app T𝕪T )

Càng đáng sợ hơn là bọn chúng không bị đánh bay ra ngoài tường mà bị giữ lại trong sân.

Khác hẳn với vừa nãy!

Lần này Lục Kiến Vi tăng lực tấn công, kẻ xâm nhập bị thương nặng hơn những kẻ đang nằm ngoài tường, trong khoảng thời gian ngắn cản bản không thể đứng dậy.

Nàng tiêu hai mươi lượng mua nhuyễn cân tán loại mạnh trong trung tâm mua sắm của hệ thống, chỉ cần một ít cũng có thể khiến võ giã dưới cấp bốn mất đi sức lực, không thể làm được gì.

Mây mù tan đi, ánh trăng sáng tỏ bao phủ vùng đất hoang dã xung quanh quán trọ.

Không có ai dám nói một lời, không có kẻ nào dám kêu đau, chỉ có tiếng quạ đen kêu bên ngoài ở một cành cây phía xa xa.

Ngoài sân trong sân, tất cả những kẻ đến xâm nhập đều mất đi ý chí chiến đấu.

Người bên ngoài bức tường chỉ nhìn thấy hơn 160 người dưới uy lực của một bàn tay vô hình đồng thời rơi vào trong sân như những con diều gãy cánh.

Cách một bức tường dày, bọn chúng không nhìn thấy bóng dáng đồng bạn của mình.

Hơn một trăm người đều bị nhốt trong quán trọ, nên làm gì bây giờ?

Kẻ có gan lớn cộng thêm nhanh trí liều mạng vác cơ thể bị thương nặng của mình chạy về phía thành Vọng Nguyệt.

“Vi Vi, có kẻ chạy đi.” Hệ thống lên tiếng nhắc nhở.

Lục Kiến Vi nhướng mày: “Chạy càng tốt.”

Hiện tại trong tay nàng có nhiều người như vậy, một đầu người có thể đổi được một ít ngân lượng, không sợ người đi báo tin, chỉ sợ không có ai đi báo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play