Lục Kiến Vi: "Không có chuyện này của Ngụy Liễu, ta xém chút nữa đã quên, ta đến triều Khải cũng sắp hai tháng, vì sao vẫn chưa thấy đến kỳ nguyệt sự?"
Lúc đến kỳ khiến người ta vô cùng khó chịu nhưng nếu không đến thì lại bất an.
Tiểu Khách giải thích: "Nguyệt sự sẽ bị thay đổi do một phần biến đổi của môi trường, khi ngươi đến triều Khải, cơ thể chưa hoàn toàn thích ứng, sau một thời gian ngắn sẽ trở lại bình thường."
"Được, ta tin ngươi một lần."
Lục Kiến Vi đi vào phòng, nàng chọn những cái tốt nhất từ trung tâm mua sắm, mua một lần hơn mười cái.
Nàng cũng không có mang theo, cũng may trung tâm mua sắm có bán, đồ dùng ở đây thoải mái, sạch sẽ hơn nhiều so với ở triều Khải.
Theo những gì nàng biết, phần lớn nữ nhân ở triều Khải đều dùng một số mảnh vải khâu lại với nhau, bên trong được nhồi vải vụn và tro.
So với mua bên ngoài, cái mua ở trung tâm mua sắm được nhồi bông mềm mại, khô khoáng, dùng sẽ thoải mái hơn rất nhiều lần.
Dù có tốt đến mấy cũng không thể so sánh được với sự tiện lợi của những sản phẩm công nghiệp hiện đại.
Lục Kiến Vi nhìn cột vật phẩm đặc biệt trong trung tâm mua sắm, vẫn đang trong trạng thái khóa.
Muốn mở khoá nó, cần phải trở bằng hữu của một võ giả từ cấp năm trở lên.
"Tiểu Khách, nơi nào có thể tìm thấy võ giả cấp năm?"
"Thật ra trong quán trọ có một người."
"Người ngươi nói chính là Yến Phi Tàng sao?"
"Ừm."
Lục Kiến Vi lắc đầu: "Hắn ta vừa nhìn có vẻ là đơn thuần, lương thiện, nhưng thật sự rất khó để làm bằng hữu. Chưa kể đến, hắn còn mù mặt."
"Mù mặt?" Tiểu Khách ngạc nhiên, vì sao nó không lại phát hiện được?
"Ta và Ngụy Liễu mặc y phục giống nhau nhưng khuôn mặt hoàn toàn khác nhau, hắn lại không phân biệt được, không phải mù mặt thì là cái gì? Hơn nữa, hắn có lẽ không có ý định làm bằng hữu với nữ nhân."
Hệ thống cảm thấy tiếc nuối cho nàng: "Nếu đã như vậy, nhiệm vụ của ngươi sẽ rất khó hoàn thành."
"Không sao, ta cũng không muốn cùng ai kết giao bằng hữu."
Nàng đem đồ lên tầng hai.
Ngụy Liễu đang đốt quần áo trong chậu đồng.
"Y phục của muội cứ như vậy đốt đi sao?" Lục Kiến Vi hơi ngạc nhiên.
"Quá ô uế!" ( truyện trên app T𝕪T )
Lục Kiến Vi nhíu mày. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng TY T và web t ytnovel.
Ngụy Liễu cũng ý thức được không đúng lắm, ngẩng đầu cười cười.
"Muội thích y phục Lục chưởng quầy cho muội hơn, thơm tho lại sạch sẽ. May mắn hôm nay không mặc quần áo của Lục chưởng quầy."
Lục Kiến Vi nghĩ đến Hoàng Liên hoa trong sách y học, xinh đẹp, rực rỡ nhưng có vị đắng, chát.
Nàng đem đồ dùng vừa mua đưa cho Ngụy Liễu.
Nàng ấy cầm vào tay liền có cảm giác cái này không tầm thường.
"Cái này… thật tốt. Đồ vật của Lục chưởng quầy luôn luôn không tầm thường."
"Cái này chắc chắn không rẻ, muội trả lại tiền cho Lục chưởng quầy." Không chờ Lục Kiến Vi trả lời, Ngụy Liễu tiếp tục nói: "Lục chưởng quầy đã giúp muội rất nhiều rồi, nếu Lục chưởng quầy không nhận, muội cảm thấy rất áy náy."
"Được rồi."
Lục Kiến Vi không từ chối nữa.
Nàng nói với Ngụy Liễu đúng số tiền mình đã mua đồ dùng tại trung tâm mua sắm.
Ngụy Liễu biết rõ cái này không thể rẻ như vậy nhưng cũng không hỏi nhiều, trả đủ số tiền, cảm ơn Lục Kiến Vi.
"Lục chưởng quầy bao nhiêu tuổi?"
"Hai mươi lăm."
Ngụy Liễu cười, đuôi mắt cong lên.
"Muội mười tám, nếu Lục chưởng quầy không chê có thể gọi muội là Tiểu Liễu, các sư tỷ đều gọi muội như vậy. Còn nữa, muội có thể gọi Lục chưởng quầy là tỷ tỷ không?"
"Có thể." Lục Kiến Vi khẽ gật đầu rồi trở về phòng tiếp tục tu luyện tâm pháp.
Nhạc Thù đưa nước nóng lên lầu, cách cánh cửa kêu một tiếng rồi nhanh chóng chạy về phòng bếp.
Tiết Quan Hà đang rửa bát.
"Tiết ca." Nhạc Thù rầu rĩ nói: "Nữ nhân cũng thật đáng thương, mỗi tháng đều chảy máu, khó trách phần lớn các nữ nhân đều rất yếu đuối."
Tiết Quan Hà: "..."