“Ta muốn tiếp tục ở trong quán trọ, từ nay về sau, ta sẽ làm việc để trả nợ tiền thuê phòng và tiền cơm.”

Hắn ta có một loại trực giác nhạy bén, rằng quán trọ Bát Phương này sẽ là “quý nhân” trên con đường võ thuật của hắn ta.

Đúng như Lục chưởng quầy đã nói, khúc mắc của hắn ta đã tồn tại từ lâu, và nơi đây rất có khả năng chính là vùng đất phong thủy quý báu giúp hắn ta có thể đột phá kết giới.

“Nếu ngươi không đồng ý, cứ việc đánh đuổi ta đi.”

Lục Kiến Vi không nói nên lời, nàng chưa từng thấy ai cưỡng bức trả nợ.

“Tiểu Khách, ngươi còn nhớ không, có một số người nhìn thì mặt mày sáng sủa nhưng thực ra thâm tâm lại có rất nhiều mưu đồ.”

“Ngươi có ý gì?”

“Nếu ta không đồng ý, hắn ta sẽ có thể đạt được mục đích cùng ta thương lượng; nếu ta đồng ý, hắn ta liền có thể ngang nhiên ở lại quán trọ, luôn có thể tìm cơ hội thương lượng.”

Tiểu Khách bừng tỉnh đại ngộ.

“Xảo quyệt! Quả nhiên không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài!”

Nó có chút lo lắng: “Vậy chúng ta giữ vẫn giữ hắn ta lại trong quán trọ sao?”

“Đừng lo lắng, hắn ta là người ngay thẳng và không phải kẻ bội bạc.” Trực giác nhìn người của Lục Kiến Vi rất chuẩn: “Cùng lắm xem như là có thêm vài cái mưu kế, có kẻ thông minh còn tốt hơn là không có.”

Có thể tu luyện đến cấp sáu, tuyệt đối không phải là kẻ ngốc.

“Vậy thì tốt.”

“Tốt thì tốt, nhưng vẫn phải tiết chế tính khí của hắn ta.”

Lục Kiến Vi nhìn Yến Phi Tàng, kìm nén ý cười. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web t ytnovel.

“Vừa đúng lúc quán trọ thiếu một tiều phu, nếu ngươi nhất quyết muốn ở lại, sau này tất cả củi đốt trong cửa tiệm này sẽ do ngươi chịu trách nhiệm.”

“Được.” Yến Phi Tàng không chút do dự đồng ý: “Củi ở đâu? Bây giờ ta đi làm ngay lập tức.”

Vẻ mặt của Lục Kiến Vi thờ ơ: “Không vội, ngoài việc chặt củi, vẫn còn nhiệm vụ quan trọng dành cho ngươi.”

“Xin Lục chưởng quầy cứ nói.”

“Trong quán trọ cấm đánh nhau, nếu như ngươi đã trở thành người của quán trọ, từ nay về sau ngươi sẽ chịu trách nhiệm duy trì trật tự trong quán trọ, nghe rõ rồi chứ?”

“Ta chưa hiểu lắm.” Ánh mắt Yến Phi Tàng lộ rõ sự bối rối: “Trật tự trong quán trọ là gì?”

Lục Kiến Vi trực tiếp lấy hắn ta ra làm ví dụ.

“Hôm nay ngươi đến cửa la hét om sòm, chính là hành động phá rối trật tự quán trọ và cản trở việc kinh doanh của ta, hiểu chưa?”

Yến Phi Tang: “... Hiểu rồi.”

Ở trong quán trọ thì không được, vậy ở bên ngoài quán trọ thì có thể mà.

“Hiểu rồi còn không mau đi chẻ củi?”

“Ồ.” Hắn ta quay người đi vài bước rồi lại quay trở lại: “Củi ở đâu?” ( truyện trên app T𝕪T )

Tiết Quan Hà nhanh chóng khôi phục tinh thần nói: “Ta đưa ngươi đi!”

Đường đường là một võ giả cấp sáu lại đang đốn củi trong quán trọ, nói ra ngoài ai sẽ tin chứ?

Chưởng quầy quả thực quá lợi hại rồi!

Trên lầu hai, Lữ Hồ Điệp và Tào Háo Tử nhìn nhau, nhiều hơn mấy phần thận trọng.

Ngụy Liễu lại khẽ cau mày.

“Nếu cứ như vậy, chẳng phải sẽ có nhiều kẻ quỵt tiền cũng bắt chước sao? Chỉ cần nói bản thân không có tiền thì có thể ở phòng trọ làm thuê để trả nợ, cứ như vậy ở mãi trong phòng trọ.”

Trương Bá và Nhạc Thù cứng đờ, có cảm giác như đang bị ám chỉ.

“Ngươi cho rằng tất cả mọi người đều là Yến tiền bối sao?” Đào Dương lắc đầu nói: “Nếu như là ngươi và ta, đoán chừng đã bị đuổi ra khỏi quán trọ từ lâu rồi.”

Ngụy Liễu: “...”

Thôi được rồi, giang hồ thực sự rất phức tạp, khó nói lên lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play