“Vâng.” Tiết Quan Hà xích lại gần tai cha hắn: “Cha, tối hôm qua con luyện một đêm, có cảm giác sắp sờ đến ngưỡng cửa, có thể không bao lâu nữa sẽ luyện được nội lực.”
“Nhanh vậy sao!”
“Con cảm thấy chưởng quầy cố ý dựa theo căn cốt của con, chọn cho con một bộ tâm pháp thích hợp, nên mới có thể luyện nhanh như vậy.”
Tiết Bình Sơn vui vẻ: “Quan Hà, lần này đúng là Tiết gia chúng ta gặp vận may lớn, cha thật sự cảm thấy Lục chưởng quầy là một người giang hồ hiền lành hào phóng, sau này con nhất định phải tận tâm tận sức tập luyện thật tốt đó.”
“Cha yên tâm đi, con sẽ cố gắng!”
Hai cha con lại nói thêm vài câu, Tiết Bình Sơn hài lòng, chào tạm biệt rồi đi.
Một đoạn thời gian tiếp theo, quán trọ khôi phục sự yên tĩnh của ngày xưa.
Thêm một người, công việc của tiểu nhị cũng được phân công rõ ràng.
Trương bá phụ trách mua và xử lý các công việc trong quán trọ, Chu Nguyệt phụ trách quét dọn quán trọ, Tiết Quan Hà thì phụ trách nấu cơm ngày ba bữa.
“Tiết ca, sáng nay ăn cái gì vậy?” Chu Nguyệt xách một thùng nước đổ vào trong lu nước.
Tiết Quan Hà khí thế nói: “Cháo thịt nạc, bánh rán hành, ăn kèm với dưa muối, thấy thế nào?”
“Tốt, ngon!”
Mấy ngày trước Chu Nguyệt có ăn qua bánh rán hành, còn nhớ mãi không quên hương vị đó.
Nhóc phát hiện Tiết Quan Hà có điều kỳ lạ, cười hỏi: “Tối hôm qua ca luyện được nội lực rồi phải không?”
Nhắc đến chuyện này, Tiết Quan Hà vui sướng nhướng mày.
Hắn khẽ nhếch môi gật đầu: “Đúng vậy, ta đã lĩnh ngộ được tầng thứ nhất của tâm pháp, chính thức trở thành võ giả, chỉ cầm chăm chỉ tiếp tục tập luyện, một ngày nào đó, ta sẽ trở thành đại hiệp!” Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T và web tytnovel.
“Chưởng pháp ca luyện thế nào rồi?
Tiết Quan Hà xấu hổ cười một tiếng: “Vẫn còn trong quá trình lĩnh ngộ, nhưng ta có cảm giác mình không thích hợp với chưởng pháp.”
Chu Nguyệt: “...”
Có đôi lúc nhóc rất ghen tị với Tiết ca, có thể tự do lựa chọn nhiều việc như vậy.
Không thích hợp với chưởng pháp, thì đổi sang loại võ công khác.
Gian phòng trên tầng ba.
Lục Kiên Vi đang ngồi trang điểm trước gương, không quên cò kè mặc cả cùng hệ thống.
“Tiểu Khách, có thể giảm giá dược liệu xuống một chút không?”
Hệ thống: “Không thể.”
Lục Kiến Vi thở dài: “Tiếp tục như thế, rất nhanh ta phải trở lại cuộc sống nghèo rớt mồng tơi rồi.”
Lần trước Tiết gia đưa đến lễ bái sư cùng với học phí, toàn bộ đổi thành tài sản cá nhân, cộng lại được hơn mười ngàn lượng.
Lục Kiến Vi không chút do dự, chi năm ngàn lượng mua « Xuân Thu Dược kinh », lại chi thêm một ngàn năm trăm lượng mua Quyển Sương đao.( truyện đăng trên app TᎽT )
Sau khi mua xong, còn dư hơn ba ngàn lượng, nàng cho rằng mình sẽ còn giàu có trong một khoảng thời gian dài.
Nhưng không nghĩ tới, cái « Xuân Thu Dược kinh » này đúng là thú nuốt vàng hố người mà*.
*吞金兽: thốn kim thú, ngôn ngữ mạng, đề cập đến những người trẻ tuổi tiêu tiền của cha mẹ, ý là hệ thống hố cha, phải tốn tiêu ngân lượng mới học được Dược kinh đó.
Tên gọi “Dược kinh” bao quát cả y thuật, dược thuật và độc thuật.
Muốn học y thuật, trước hết phải hiểu rõ kinh mạch và huyệt vị của cơ thể người, cái này cần phải mua mô hình cơ thể người tự mình thực hành mấy loại đó, rất là thuận tiện, giá bán một ngàn lượng nàng cũng chịu chi.